Ông cụ là coi trọng thể diện, thế mà còn chủ động giảm bớt lợi nhuận.
Lục Ngọc : “Vậy thì ạ.”
Sau đó, cô một bản hợp đồng tay, ghi rõ việc ứng năm trăm tệ bên , khi hai điểm chỉ, Lục Ngọc móc năm trăm tệ từ trong túi tiền.
Cô dặn ông xong sớm mai mang cá viên tới tiệm.
Lục Ngọc cũng rõ địa chỉ tiệm ma lạt thang của cho ông .
Lần đầu tiên ông cụ thấy một tiền lớn như , lập tức : “Số tiền dùng hết .” Ông là thành thực, thấy khác hào phóng như , ngược chút e dè.
Lục Ngọc : “Chú cứ cầm lấy, còn hơn là thiếu nợ, chỉ là về lượng thì thể thiếu .”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Tất cả đều bằng tay, đủ năm mươi cân hề dễ dàng.
Ông cụ lập tức . Đợi Lục Ngọc , con dâu mặt ông mà hỏi: “Cha, cha thể nhiều như chứ?”
Lần khi tổ chức tiệc kết hôn, cũng là năm mươi cân cá viên, hết gần bốn, năm ngày.
Từ sư phụ : “Sau bảo mấy thằng con trai tới phụ giúp là !” Con trai ông ở bên ngoài lao lực, kiếm cũng chẳng bao nhiêu. Chi bằng về đây cái với ông . Vừa thể kiếm tiền, phát dương quang đại thủ nghệ tổ truyền của . Nếu , lâu dần khác sẽ quên mất ông còn thứ thủ nghệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-394.html.]
Con dâu cũng ngơ ngác, đó liền đồng ý. Nếu một con đường định, vất vả một trận thì hơn thuê mướn nhiều. Sau kiếm thêm tiền, thể cưới vợ cho chú út .
Sáng ngày hôm , họ giao tới năm mươi cân cá viên, năm mươi cân đậu phụ cá. Tính hết một trăm năm mươi tệ, còn dư ba trăm năm mươi tệ. Lục Ngọc tìm bìa các tông to thêm: “Cá viên, đậu phụ cá, thể thêm trong ma lạt thang, mỗi phần một tệ.”
Đây coi là phiên bản cao cấp, một phần hai lạng rưỡi, sẽ dùng cân để đo, cũng thể trộn cả hai loại . Bốn cá viên, hai đậu phụ cá, hai lạng rưỡi. Cắt nhỏ , chín nhanh.
Hơn nữa đậu phụ cá tươi ngọt, mềm mịn, mùi vị vô cùng ngon. Thật sự thể cảm nhận thịt cá bên trong, phối hợp với ma lạt thang càng thêm mỹ vị. Đây là phiên bản cao cấp, bình thường vẫn thể ăn ma lạt thang bình thường.
Ngày đầu tiên chỉ là thử nghiệm, ai ngờ đều hưởng ứng. Qua buổi trưa, cá viên, đậu phụ cá chuẩn đều bán hết sạch. Lục Ngọc ngờ ủng hộ như , nhiều ăn xong còn ăn thêm. Thậm chí thích ăn vị , thêm một tệ , còn thêm hai tệ, cho đậu phụ cá còn nhiều hơn cả mì và rau.
Nghe xếp hàng : “Hôm nay thấy xưởng trưởng xưởng chúng , cũng mùi của ma lạt thang, từng thấy ông ăn bao giờ!” Người bên cạnh : “Cậu ngốc , xưởng trưởng thể chen chúc ở đây, về về chào hỏi cũng tiện, thấy ông đều là mua về ăn!”
Mọi thì thầm bàn tán, Lục Ngọc thấy, ngờ xưởng trưởng cũng thích ăn mỹ thực ở chỗ họ.
Đợi qua buổi trưa, khi giải tán. Chị cả Lục lập tức với Lục Ngọc: “Chúng lấy thêm đậu phụ cá và cá viên .” Lục Ngọc nghĩ một chút : “Mỗi thứ lấy một trăm cân?” Chị cả Lục dám nghĩ dám : “Cho dù mỗi thứ hai trăm cân cũng nhiều.” Dùng hết thể bỏ tủ lạnh, thà rằng dư còn hơn thiếu. Hiệu suất bán quả thực quá .
Lục Ngọc lập tức : “Được, em với .” Loại cá viên, đậu phụ cá là độc nhất vô nhị trong huyện, cũng chỉ thể ăn ở chỗ Lục Ngọc. Lục Ngọc tìm Từ sư phụ : “Chú thể cung cấp cho cháu thêm hàng , hai loại, mỗi loại lấy một trăm cân, ?”
Từ sư phụ vô cùng nhiệt tình: “Được!” Ba đứa con trai cộng thêm một cô con dâu, tính cả ông tổng cộng năm cùng . Tốc độ chắc chắn thể theo kịp. Lục Ngọc thấy ông đồng ý, trong lòng cũng nhẹ nhõm.