Lục Ngọc hôn đến mức gần như thở nổi, đó nàng nhẹ nhàng dùng tay đẩy lên n.g.ự.c .
Ai ngờ Phó Cầm Duy càng hôn càng mãnh liệt, cho đến khi cả hai thể hô hấp mới dần dừng .
Lục Ngọc lườm một cái, đôi má ửng hồng. Bên ngoài là , thể tùy tiện như chứ?
Cái liếc mắt khiến Phó Cầm Duy càng thêm rung động, chỉ ước gì thể để Lục Ngọc ở nhà, thoải mái hưởng thụ thành quả lao động của . Kết quả là Lục Ngọc bận rộn hơn cả .
Hắn rõ cô là năng lực, thể kinh doanh lớn đến .
Việc quán ăn nhỏ, xưởng đậu phụ khô, xưởng cá viên,... đều phát triển mạnh mẽ, đều là nhờ món ma lạt thang của cô mà vực dậy.
Vợ quá mức tài giỏi khiến cảm thấy áp lực nhỏ, luôn Lục Ngọc nghỉ ngơi một chút. Hắn cũng Lục Ngọc là thể nhàn rỗi, chỉ đành chiều theo ý cô, để cô phát triển sự nghiệp bên ngoài, chỉ cần vợ vui là .
Thái độ của Phó Cầm Duy khiến Lục Ngọc chút bất ngờ: “Sao ?”
Lục Ngọc chỉ cảm thấy hôm nay phần mạnh bạo hơn .
Phó Cầm Duy : “Nhớ em, cực kỳ nhớ em.”
Lục Ngọc đỏ mặt, : “Vậy hôm nay về nhà sớm một chút!”
Phó Cầm Duy gật đầu, đó nắm tay Lục Ngọc, cúi xuống hôn nhẹ lên mu bàn tay cô: “Đừng việc quá sức, nếu sẽ đau lòng.”
Phó Cầm Duy vốn là kiệm lời, ít khi những lời tình cảm như .
Lục Ngọc đỏ mặt, vô cùng ngượng ngùng, chỉ đành đáp: “Được , !” Nàng giả vờ như bận, vội vàng tiễn . Cho đến khi Phó Cầm Duy rời , Lục Ngọc vẫn một ở trong phòng, tim đập thình thịch ngừng.
Qua một lúc lâu, đợi cho sắc đỏ mặt dần nhạt , cô mới bước ngoài.
Những thực khách đến đây ăn uống đều quý mến bà chủ Lục Ngọc.
Cô xinh đành, còn nhiệt tình phóng khoáng, thấy khách quen đến, cô luôn cho thêm nửa phần cá viên.
Đồ ăn miễn phí mà ngon như , cộng thêm một khách hàng cũ trung thành, họ thậm chí còn đến ăn ba bữa mỗi ngày. Lục Ngọc thấy , đều sẽ tặng thêm đồ uống.
Hương vị ngon miệng, cộng thêm bà chủ sảng khoái, khách hàng ngày càng yêu thích nơi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-nu-phu-khong-can-lam-nen-chi-bang-ket-doi-cung-nhau/chuong-404.html.]
Ma lạt thang cứ như món ăn ăn thế nào cũng thấy đủ.
Lục Ngọc mới xuất hiện, khách hàng cũ lên tiếng chào hỏi cô.
Một phụ nữ trung niên thấy Lục Ngọc, bà thần bí hỏi: “Chàng trai tuấn tú nãy là chồng cô ?”
Đàn ông điển trai bà gặp nhiều, nhưng cực phẩm điển trai trẻ trung như thì đây là đầu tiên.
Anh cùng Lục Ngọc, đúng là xứng đôi lứa.
Lục Ngọc mơ hồ gật đầu, trong lòng thầm lo sợ khác sẽ chuyện xảy trong phòng.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
May mà Phó Cầm Duy chỉ hôn môi, nếu để dấu hôn cổ thì sẽ khiến chê c.h.ế.t .
Nghĩ đến đây, mặt Lục Ngọc mang theo chút ửng hồng. Người phụ nữ trung niên cũng là từng kết hôn, chỉ một cái là tình cảm của đôi vợ chồng trẻ .
Vị thực khách hỏi: “Chồng cô ở ?”
Các khách hàng cũ đều , Lục Ngọc cũng giấu diếm: “Xưởng cổ vịt.”
Xưởng cổ vịt là xưởng quốc doanh, nhưng trong các xưởng tư nhân thì cũng coi là tiếng tăm. Số lượng xưởng tư nhân quy mô hai trăm thật sự nhiều.
Nghe đồn mỗi lãnh đạo cấp huyện họp hành bên ngoài, đề cập đến xưởng tư nhân của họ thì đều nhắc tới, xem như là một thành tựu độc lập tự chủ của huyện nhà.
Thực khách , sững : “Trước đây …”
Cô sắc mặt Lục Ngọc, nên tiếp .
Dù Lục Ngọc cũng từng là cán bộ thôn, lập tức hỏi: “Sao , gì cứ !”
Vị thực khách kéo Lục Ngọc gần, nhỏ: “ , con gái của lãnh đạo đang theo đuổi .”
Những việc trong các văn phòng của huyện đều quen , mấy lời đồn đại như truyền nhanh.
Lúc đó còn tưởng xưởng trưởng xưởng cổ vịt là chồng của bà chủ tiệm ma lạt thang, còn đùa rằng sự nghiệp của bà sắp thăng tiến cao .
Bây giờ mới con của Lục Ngọc với gần ba tuổi, rầm rộ theo đuổi như , còn chút liêm sỉ nào nữa ?