Số điểm học phần Tả Lạc Hoan giành  từ học kỳ  còn  ít, trốn học một ngày đối với cô mà  chẳng  ảnh hưởng gì, vì  cô  chút do dự trèo tường rời  ngay  mặt Kỷ Việt Chi.
 
Sau khi rời khỏi trường, cô trực tiếp về nhà.
 
Bố  đều  ở nhà,   cũng  cần giải thích, Tả Lạc Hoan nhấc chân  lên phòng ngủ tầng hai,   nửa đường, thoáng thấy quản gia   từ cửa chính, cô nhớ  điều gì đó liền dừng : "Chú Triệu, quà sinh nhật 18 tuổi của cháu để ở  ạ?"
 
Vài tháng  là sinh nhật 18 tuổi của Tả Lạc Hoan, cô chỉ lộ diện một lúc  rời , mãi đến giờ  từng về nhà.
 
"Tiểu thư, cô  mở quà ?" Quản gia Triệu suy nghĩ một chút  : "Trước đây phu nhân bảo  cất hết  kho."
 
Tả Lạc Hoan    xuống: "Cháu  xem thử."
 
"Sao cô đột nhiên về nhà ?" Quản gia Triệu  theo  cô  lải nhải: "Học kỳ  bên trường   đến vài ,  cô cứ  đến trường học, ảnh hưởng ,  lão gia đuổi về, nhưng phu nhân  chút giận,  tiểu thư ngoan ngoãn ở yên trong trường."
 
"Bà  giận vì cháu   điện thoại." Tả Lạc Hoan  đến cửa kho, dừng    bảo quản gia mở khóa: "Học kỳ  cháu   nữa."
 
Quản gia lấy  một tấm thẻ, quẹt qua ổ khóa cửa,     khóa võng mạc, cửa kho mới mở : "Cô  thể   là  , phu nhân và lão gia chắc chắn sẽ vui mừng, nhưng tiểu thư , hôm nay là thứ Sáu, cô   học ?"
 
Tả Lạc Hoan: "...Lâu   về nhà ăn cơm, nên xin phép về."
 
"Vậy   chuẩn  ngay đây." Quản gia   kho, nhanh chóng   rời , ông   liên lạc với lão gia và phu nhân mới ,  tiểu thư  về nhà ăn cơm.
 
Đợi   xa, Tả Lạc Hoan mới bước  kho, căn phòng đầu tiên chất đầy quà sinh nhật 18 tuổi của cô, chỉ  qua bao bì   phần lớn đồ bên trong đều  giá trị  nhỏ. Ánh mắt cô lướt qua tất cả món quà trong phòng, quản gia  phân loại theo họ của  tặng, nên việc tìm kiếm cũng  khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-omega-mem-mai-dang-yeu/chuong-3.html.]
 
Tả Lạc Hoan  đến một chỗ, đưa tay lật tìm, quả nhiên từ trong đó tìm thấy món quà  dán nhãn 'Kỷ Việt Chi', tên  hộp là do quản gia , chắc là lúc  cô nhận quà   sẵn, để tránh lẫn lộn quà.
 
Cô lấy món quà , xé bỏ nhãn, mở hộp quà, một lớp lụa trắng bọc bên trong,  đó  một tấm thiệp dát vàng, chỉ  một câu: Quà sinh nhật 18 tuổi. Phía  ghi chú  ký tên, Kỷ Việt Chi.
 
Tả Lạc Hoan đảo mắt qua dòng chữ   tấm thiệp dát vàng, đối phương chẳng chúc cô sinh nhật vui vẻ, cũng chẳng  mong  gì cho cô  khi cô trưởng thành, rõ ràng là qua loa, nhưng mà... Ngón tay cô lướt qua chữ ký, bỗng khẽ cong môi, trong kho vang lên một giọng  khàn đặc dễ , mang theo ý trêu chọc cố ý  liền mạch cả chữ ký: "Quà sinh nhật 18 tuổi Kỷ Việt Chi?"
 
Đặt tấm thiệp sang một bên, Tả Lạc Hoan đưa tay kéo lớp lụa , ánh mắt dừng   món quà   lớp cỏ giả, giây tiếp theo  khỏi nhướng mày, trong lòng  nhẩm tên Kỷ Việt Chi một  nữa, chỉ  điều    thêm chút tức giận.
 
Cô cầm lấy cái gọi là quà, chất liệu kim loại đen sọc dọc, ghép  thành hình mặt nạ, phía  còn  phần nhô  như hình vuông giống bộ phận ngậm miệng, nếu đeo  sẽ  khít che kín miệng.
 
Đây là khóa mặt.
 
Trong lịch sử, khi  phát minh  thuốc ức chế, để duy trì  định xã hội, Alpha  ngoài  đeo khóa mặt. Một khi  đeo ,  thể phá hủy bằng sức , chỉ  thể mở bằng chìa khóa. Omega thì đeo khóa cổ, hai loại  chức năng tương tự, chỉ khác hình dạng và vị trí đeo.
 
Ngày nay, khóa mặt   lịch sử đào thải, giờ chỉ  Alpha    kiểm soát  pheromone mới dùng, loại Alpha  gần như vô dụng.
 
Tặng khóa mặt chẳng khác nào châm chọc cô thiếu tự chủ, hoặc... hy vọng   cô sẽ mất kiểm soát. Thật là món quà sinh nhật tuyệt vời. Không hổ danh là  nhà họ Kỷ,  bỏ lỡ cơ hội nào để đối phó với nhà họ Tả.
 
Tuy nhiên...
 
Tả Lạc Hoan cúi đầu  chiếc khóa mặt trong tay, ngón tay lướt qua chỗ nối, rốt cuộc  giống ngày xưa, công nghệ chế tạo   khác, khóa mặt thật sự   đúc liền khối, chứ   như bây giờ cô chỉ cần dùng sức là bẻ gãy .
 
Cô đưa tay đeo thử khóa mặt lên, ánh mắt trầm xuống: "Kỷ Việt Chi... Có vẻ   phân biệt  khóa mặt và đồ chơi tình dục."