Chương 63
Hai  cầm túi   khỏi cửa hàng   vài vòng  xuống tầng uống cafe. 
 
Giang Yến  Linh Nhi đang  vui vẻ  điện thoại thì liền lên tiếng :"    đó,  còn ở đây "
 
Linh Nhi mím môi tắt điện thoại  Giang Yến cau  ở đối diện :"  cũng  thể tìm bạn trai  mà"
 
Giang Yến :"   đang  máy bay "
 
Linh Nhi :" , mấy ngày nay    ăn với Chi Chi  "
 
Giang Yến :"  còn  còn    nữa huống chi  ăn"
 
Linh Nhi :" cũng    bận như "
 
Giang Yến:"  tối nay chúng  hẹn    ăn   "
 
Linh Nhi :"  chứ,  gọi    hỏi xem    thời gian  "
 
Giang Yến gật đầu  bấm điện thoại gọi cô  ngay lập tức,  tầm mấy tiếng đổ chuông mới   nhận máy:" alo, Lam Chi "
 
" ..."
 
" tối nay   thời gian ,  ăn tối với bọn "
 
"..." 
 
"  , tạm biệt "
 
Giang Yến cúp điện thoại lắc đầu  :"   bận    thời gian "
 
Linh Nhi :"  thôi, chúng   đây một lát   kiếm quán ăn tối "
 
Cô cúp điện thoại   suy nghĩ nhiều nữa, tập trung  việc  mấy tính với  mấy bệnh án vẫn  xem. 
 
Đến tối cô thu dọn đồ  về nhà với bà ngoại, hôm nay đột nhiên   ôm bà và   bà  chuyện. 
 
Cô đang lái xe ngay cửa hàng tiện lợi liền dừng   cửa hàng mua một gói thuốc với chai nước suối  lên xe. 
 
Cô lái xe   tòa chung cư,  lên nhà mà  hạ cửa kính mở gói thuốc lấy  một điếu để lên miệng còn tay khác lấy trong túi xách  cái đồ bật lửa  từ từ hút thuốc.
 
Đêm nay cũng  ánh trăng nhưng    ngôi  nào cả bầu trời đen tối chỉ duy nhất  ánh trăng lẻ loi một  ở nơi đó, cũng giống như cô lúc  chỉ  một   đây hút thuốc ngắm trăng và cô dùng ngón tay thon dài kẹp lấy điếu thuốc  thành thạo hít mây nhả khói  cửa xe. 
 
Cô   lâu  mới dùng đến thứ , chỉ còn  hút thuốc mới  thể  tê lực thần kinh của cô ngay lúc , cô cũng   nay hút thuốc nhưng   thể  hút bởi vì hút thuốc   tác dụng nhanh hơn  với những viên thuốc nhỏ xíu trắng đục   nhiều lúc. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-thang-nho-em/chuong-63.html.]
 
Ở trong xe  trở nên  ngột ngạt, cô bước xuống dựa  xe   châm thêm một điếu nữa, mái tóc đen dài gần ngang eo của cô lúc  đang bay theo gió trong đêm tối. 
 
Diệp Tư Thần từ  lầu  xuống thì liền  thấy cô đang cầm  tay điếu thuốc từ từ nhả khói,  thấy  chân   mấy đuôi thuốc  tàn   đất. 
 
Anh để hai tay  túi quần từ từ   gần cô, lạnh lùng  :"   hút thuốc  cơm "
 
Cô  qua   đang  ngược với ánh đèn   thấy rõ khuôn mặt  trai lúc  của  nhưng cô  chắc chắn là  đang lạnh lùng  cô bởi vì cô cảm nhận  khí lạnh từ  cơ thể  tỏa  lan đến chỗ cô  cô  lạnh sống lưng bất giác  thẳng liền bỏ điếu thuốc  tay xuống lấy chân dẫm lên. 
 
Anh nhếch môi lạnh lùng  :"  , hút tiếp  "
 
Cô mở chai nước từ từ uống mấy ngụm   từ trong túi lấy  viên kẹo cho  miệng ngậm  mới ngước mắt trả lời :" hút đủ ,    ở đây"
 
Anh  xong tài liệu của cô thì liền  đến hỏi bà vài câu nên  đến đây  ngờ  xuống  gặp cảnh cô đang hút thuốc. 
 
Cảm mơn các bạn đã đọc truyện của bé Ú rất nhiều ạ, bấm theo dõi mình để được đọc truyện mới nhất ạ 🥰🥰🥰
Anh  trả lời cô mà   cô đang  ở bóng tối mà chỉ cách một bước chân là   thể ôm lấy cô nhưng  thế nào sanh vẫn  thể bước tiếp  nữa, giống như  đối với cô , chỉ còn một bước duy nhất nhưng cô   bước  khỏi bóng tối  về phía , cô sẽ  bao giờ bước về phía  . Cô thà rằng tự  đau khổ mà nhẫn nhịn để trong lòng chứ  chịu mở lòng đón nhận . 
 
Cô nhíu mày hỏi  :"   ở đây"
 
Anh bước về phía cô  thấy cô lùi  một bước giữ  cách với ,  đành lên tiếng hỏi cô:" Lam Chi,  biểu hiện  rõ ràng , tại  em luôn né "
 
Cô ngẩng đầu   mắt của , nhíu mày hỏi :"   gì cơ,   hiểu" 
 
Diệp Tư Thần :" Em rút cuộc xem  là gì của em"
 
Cô  hiểu    phát điên cái gì nữa, lạnh nhạt  :"  chẳng  là bạn bè với  "
 
Diệp Tư Thần :" lặp   nữa"
 
Cô:"  chẳng  là bạn..."
 
Chưa kịp để cô  hết câu,  đột nhiên lấy hai tay giữ mặt cô , cúi đầu hôn xuống. 
 
Đột nhiên  cúi đầu hôn xuống,  thở gấp, đầu óc cô lập tức  trống rỗng,  thở    cướp mất, cả  cô  chút mềm nhũn chút sức lực cuối cùng cô đẩy mạnh   nhưng   xoay  đè cả  cô dựa  cửa xe mà hôn  nữa.