Chu Càn  vẻ mặt bình tĩnh hiển nhiên của cô, nghĩ đến những thủ đoạn thần kỳ của cô thì cũng thấy hợp lý.
 ,   sức mạnh như    khu biệt thự...
Cũng bình thường thôi...
Khương Thăng Nguyệt đ.á.n.h giá một lượt căn biệt thự   gật đầu.
Căn biệt thự    ai ở, ngoài bụi bặm thì đồ đạc đều  đầy đủ.
"Các   tiên cứ ở đây, ngày mai  thể  dạo quanh khu biệt thự, chọn một căn khác. Tất cả đều trống, chọn căn nào cũng ."
"Khu biệt thự   lắp đặt  nhiều camera giám sát, an   đảm bảo."
Nói xong, Khương Thăng Nguyệt lấy  một chiếc bộ đàm trong  gian, đưa cho Chu Ỷ Mộng.
"Nếu   thấy nguy hiểm ở gần đó sẽ thông báo cho các  qua bộ đàm."
Chu Ỷ Mộng nhận lấy  gật đầu.
"Các  hôm nay cứ nghỉ ngơi cho , ngày mai tỉnh dậy  lên núi tìm . Nhà  là biệt thự  núi ."
Khương Thăng Nguyệt lấy  từ  gian những vật dụng vệ sinh cá nhân cần thiết cho họ hôm nay, một ít thực phẩm ăn liền và nước khoáng.
Một đống đầy đủ. Chu Càn  những thứ đó, nhất thời khóe mắt đỏ hoe.
Hắn   lâu   thấy nguồn cung dồi dào như .
Khương Thăng Nguyệt còn bổ sung thêm kháng sinh và một  loại t.h.u.ố.c trị sốt, nhiễm trùng.
Cùng với 4 phần cơm nóng hổi, dinh dưỡng cân đối. Chu Càn  những món ăn đó, theo bản năng nuốt nước bọt.
Khương Thăng Nguyệt cảm thấy   còn gì thiếu sót thì chuẩn  rời .
Cả một ngày cô cũng  trụ nổi nữa.
Lúc sắp , cô  thấy một cục lông xù   đất, trong lòng khẽ động.
"Lúc nãy  thu dọn đồ của các  thì hình như  thấy thức ăn cho mèo?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-106.html.]
Chu Ỷ Mộng vẻ mặt  chút do dự gật đầu: "Thức ăn cho mèo  ăn hết mấy ngày , mấy ngày nay  ăn gì thì cho Tiểu Hoa ăn cái đó."
Nói , cô đau lòng  Tiểu Hoa.
"Meo~"
Một tiếng ngọt ngào, Khương Thăng Nguyệt cảm thấy  ăn một ngụm đường lớn.
Tiểu Hoa xoay vòng  chân Khương Thăng Nguyệt cọ  ống quần cô.
Khương Thăng Nguyệt đột nhiên nhớ đến một lô vật dụng cho thú cưng cô  tích trữ  ngày tận thế.
"Biệt thự  núi  thức ăn cho mèo và đồ dùng cho mèo, nhưng hôm nay Tiểu Hoa  về cùng ."
Chu Ỷ Mộng  chút do dự ôm Tiểu Hoa nhét  lòng Khương Thăng Nguyệt.
Như sợ cô đổi ý ngay lập tức. Chu Càn  chút ghen tị.
Tuyền Lê
Chu Ỷ Mộng cực kỳ yêu quý Tiểu Hoa.
Đôi khi  động tĩnh lớn  Tiểu Hoa sợ, Chu Ỷ Mộng đều đau lòng nửa ngày, bây giờ  dứt khoát giao Tiểu Hoa cho Khương Thăng Nguyệt mang về nhà.
Khương Thăng Nguyệt ôm Tiểu Hoa mềm yếu trong tay, bước chân  chút nặng nề.
Đối mặt với ánh mắt tin tưởng, mong đợi của Chu Ỷ Mộng, cô đột nhiên cảm nhận  một trách nhiệm  từng .
Dưới ánh mắt tiễn biệt của hai , Khương Thăng Nguyệt ôm Tiểu Hoa lái xe trở về biệt thự  núi.
Nơi đây là địa bàn của cô, nên cô yên tâm bật đèn pha xe,  đường lên núi, Khương Thăng Nguyệt  qua khu rừng tối đen thấy  thứ gì đó lóe lên.
Động tĩnh đó vô cùng nhỏ, nếu   cô quan sát tinh tường thì  cho rằng đó chỉ là gió bình thường.
Khương Thăng Nguyệt giảm tốc độ xe,  đầu  kỹ lùm cây đang rung động, nơi đó  yên tĩnh trở ,   thấy bất kỳ dấu hiệu bất thường nào.
Khương Thăng Nguyệt mím môi thu hồi ánh mắt, thần sắc  chút bất lực.
Cô  trở về ngôi nhà thoải mái sáng sủa của , cảm thấy một ngày  trôi qua thật dài, sự mệt mỏi   ngày càng nặng nề.
Khương Thăng Nguyệt  phịch xuống ghế sofa, chẳng còn chút hình tượng nào, ánh mắt dõi theo bóng dáng bé nhỏ, lông xù đang   khám xét trong nhà cô.
Lúc    ai khác, Khương Thăng Nguyệt  thể tùy ý ngắm  Tiểu Hoa. Con mèo Ba Tư  cũng  hề lạ lẫm.