Điện thoại hiện tại thành phế phẩm, mạng thể liên lạc.
nếu điện thì vẫn thể dùng máy ảnh.
Nhìn bộ dạng Khương Thăng Nguyệt , nhất định là của căn cứ nào đó phái đến thám tử thức tỉnh hệ theo dõi.
Cô bĩu môi, vui với vận khí của đối phương. Thậm chí còn thể sở hữu loại nhân tài hiếm như .
Khương Thăng Nguyệt lúc nghĩ, tổng cộng bảy trong đội của bốn là dị năng giả mạnh mẽ, đây là chuyện đáng ghen tị bao.
Tiểu Lý ở cửa biệt thự điên cuồng chụp ảnh ngờ từng cử động đều trong sự quan sát của khác.
Hắn trong mắt lóe lên sự hưng phấn, trong lòng đ.á.n.h xong bản thảo nên báo cáo cho trưởng căn cứ thế nào.
“Không ngờ ở đây một nơi như ! Về căn cứ thủ lĩnh nhất định sẽ trọng thưởng !”
Hắn mắt phát sáng, thu hồi điện thoại cẩn thận xuống núi. Khương Thăng Nguyệt bộ quá trình ngăn cản.
Loại thám tử mất một còn hai ba, bằng để về, cô cũng thể chuẩn .
“Gần đây căn cứ duy nhất liên quan chính là căn cứ Phong Dụ.”
Khương Thăng Nguyệt suy đoán, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh.
“ lúc dàng phòng ngự tấn công của căn cứ vẫn cơ hội thử nghiệm, thì lấy bọn chúng vật thí nghiệm!”
Tuyền Lê
Tiểu Lý vui vẻ về đến căn cứ. Đây là một khu vực gần rìa thành phố.
Cổng khu vực các loại chướng ngại vật vây kín, chỉ để một cổng kiểm soát.
Bên trong lác đác hơn mười , lười biếng đùa cợt lẫn . Nhìn bộ dạng vui mừng hớn hở, mở cửa cho .
“Anh Lý trở về ? Xem nhiệm vụ thành tồi, mặt mày rạng rỡ!
Nếu phát tài thì đừng quên bọn những em !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-175.html.]
Tiểu Lý căn bản rảnh để ý đến , tùy ý vẫy tay nhanh về phía một tòa nhà lớn trong khu vực.
Người đàn ông ở cửa thầm mắng một tiếng: “Còn là dị năng giả? chẳng qua là một con ch.ó bên cạnh trưởng căn cứ! Đắc ý cái gì!”
Tiểu Lý xông tòa nhà đến tầng cao nhất, nhỏ giọng gõ cửa kính văn phòng dày cộp.
“Vào .”
Cửa chữ văn phòng tổng giám đốc, bàn trong cửa bày biện trái cây héo úa và một đĩa đồ ăn vặt.
Tiểu Lý ánh mắt ngừng liếc những thứ đồ ăn đó. Trước tận thế loại táo héo đều trực tiếp vứt.
hiện tại ngay cả ăn một nắm lương thực đều khó khăn thì trái cây đó đều là xa xỉ.
Cũng chỉ chủ căn cứ mới đãi ngộ . Trong văn phòng rộng rãi.
Doãn Thiệu ghế da một quyển tạp chí từ .
Bên cạnh là một phụ nữ đang quỳ mặt đất dùng một miếng giẻ lau sàn nhà.
Người phụ nữ mặc áo sơ mi lụa trắng cắt may tinh xảo và một chiếc quần tây màu hạnh, ẩn ẩn thể thấy hình quyến rũ.
Tóc dài tùy tiện buộc lên che khuất nửa khuôn mặt, chỉ lộ cằm tinh xảo và làn da trắng ngần đều thể thấy đây nhất định là một mỹ nhân.
Tiểu Lý bàn việc, dám ngang, cung kính : “Thưa chủ căn cứ, thành việc sai .”
Hắn phụ nữ, mặt lộ vẻ do dự.
“Không , chỉ là một tiện nhân thôi, còn tưởng cô là nữ tổng giám đốc cao cao tại thượng lúc ? Bây giờ mới là quyền lực ở đây!”
Doãn Thiệu phụ nữ đất, mặt đầy vẻ hả hê.
“Nói thẳng , tiểu thư Kiều Thanh Lộ chắc chắn sẽ ngoài lung tung đúng ? Nếu cô sẽ xuất hiện trong buổi tiệc nửa đêm. Tin rằng cô nếm đủ bài học .”
Kiều Thanh Lộ những lời sỉ nhục vẫn tiếp tục lau sàn nhà. Chỉ là khi đến buổi tiệc nửa đêm, động tác của cô khựng nhanh chóng trở bình thường, trong đáy mắt cúi thấp thoáng hiện lên một tia hận ý và ghê tởm.