Khương Thăng Nguyệt gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, âm thanh giòn tan và  nhịp điệu.
Không lâu , “cạch” một tiếng.
Trên bức tường kim loại xuất hiện một khe hở, một chiếc máy bay   lái bay  từ đó.
Nơi đây là đỉnh núi Bán Nguyệt, cũng là Trạm Tổ Ong.
Ở sườn núi  một lối    kín đáo,  thể thông qua đó để máy bay   lái   nhanh chóng, cực kỳ tiện lợi.
Khương Thăng Nguyệt từng tò mò quan sát từ bên ngoài núi.
Thật lòng mà , cô còn  nhận  lối  ở , khi máy bay   lái bay , chỉ  vài cây  núi  thổi bay, lay động nhẹ nhàng.
Dù      thấy, họ cũng chỉ  trạm căn cứ máy bay   lái ở  núi , nhưng vị trí cụ thể của lối  thì  khó phát hiện.
Khương Thăng Nguyệt  đến bên chiếc máy bay   lái  hạ cánh,  xổm xuống thu hồi dây leo.
Cô nhặt lên cuốn sổ  nhàu nhĩ  buộc  đó. Khi các trang giấy lật nhanh, vẫn còn thoang thoảng mùi giấy mực.
“A Xuyên, ngày mai  ở đây quan sát động thái của căn cứ Phong Dụ.”
Cô giơ cuốn sổ  tay về phía Võ Tắc Xuyên, “Đối chiếu với thông tin  , xem tin tức   thật .”
Ánh mắt Võ Tắc Xuyên lướt qua cuốn sổ  tay cô, trong mắt lóe lên vẻ thấu hiểu.
“Xem   lo lắng thừa , cũng .”
Võ Tắc Xuyên  nhỏ,  đó mỉm   nghiêm túc, “ sẽ quan sát thật kỹ.”
Trước đó    thấy Khương Thăng Nguyệt và  ngưỡng mộ cô, vốn dĩ  còn  lo lắng, sợ Khương Thăng Nguyệt mềm lòng.
Giờ xem , nỗi lo lắng của  thật sự là thừa thãi.
Đây là Khương Thăng Nguyệt,   thể dễ dàng tin tưởng một  của thế lực đối địch như ?
Quả nhiên, vẫn là thành chủ lạnh lùng lý trí đó. Khương Thăng Nguyệt  lời Võ Tắc Xuyên , liếc xéo  một cái,   gì.
Dù đối phương  vạn lý do, chỉ  thứ  tự  xác minh mới là an  nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nam-trong-tay-thanh-pho-ngam-trong-tan-the-toi-dien-cuong-tich-tru-hang-trieu-vat-tu/chuong-199.html.]
Ngày hôm . Mặt trời lặn về phía tây, bầu trời dần  bóng đêm bao phủ.
Khương Thăng Nguyệt đang thúc chín lúa mì,  khi  xong, cô  đầu  thì thấy Võ Tắc Xuyên  đợi ở ven ruộng.
“Đại ca, hôm nay những gì  quan sát  đều khớp với tin tức,  cho rằng thông tin  đáng tin cậy.”
Khương Thăng Nguyệt  thấy đôi mắt đầy tơ m.á.u của  vì  màn hình quá lâu.
“Rất , A Xuyên,   vất vả . Vậy thì…”
“Gọi   đến phòng họp họp. Chú Du và vợ chú thì  cần đến. Họ   là nhóm chiến đấu, tuổi cũng  cao, để họ về nghỉ ngơi sớm .”
Năm    chiếc ghế trong phòng họp rộng lớn, trống trải. Nhìn thần sắc của Khương Thăng Nguyệt ở  đầu, họ  sắp  hành động.
“A Xuyên,   cho    về chuyện của căn cứ Phong Dụ hai ngày nay.”
Võ Tắc Xuyên gật đầu, trải cuốn sổ  tay ,  thẳng . Ánh mắt của những  còn  đều tập trung  .
Giọng  của  rõ ràng, trong phòng họp còn vang vọng âm thanh.
“Hai ngày ,  và đại ca dùng máy bay   lái đến căn cứ Phong Dụ thăm dò, tình cờ gặp một…”
Hắn dừng , trong đầu hiện lên thần sắc kiên nghị của Kiều Thanh Lộ.
Nhất thời    nên gọi đối phương thế nào, họ  kịp hỏi tên đối phương.
“Gặp một đối tác. Cô   hợp tác với chúng , để chúng  đ.á.n.h hạ căn cứ Phong Dụ.
Đêm qua cô   đưa cho chúng  tin tức chi tiết,   quan sát cả ngày và xác nhận tin tức là đúng sự thật.
Theo suy đoán của , là đáng tin cậy.”
Mọi  gật đầu.
Tuyền Lê
Võ Tắc Xuyên là chuyên gia, nếu   đáng tin cậy thì hẳn là   vấn đề gì.
Chu Càn suy nghĩ một chút, nghi ngờ , “Tại     cho chúng  tin tức?”
Võ Tắc Xuyên dùng giọng điệu bình thản, khách quan thuật  phân tích của  và Khương Thăng Nguyệt cùng với những gì  thấy trong một ngày.