Công việc  ông đây   nữa!
 vịn  cánh cửa phòng bên cạnh từ từ  dậy, chuẩn  nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi .
 lúc , cánh cửa phòng bên cạnh mở .
Một  bé thò đầu , lịch sự hỏi.
"Chào ,  là gia sư mới   ạ?"
 gật đầu, trong lòng nghĩ  nên rủ  bé  chạy cùng .
"Anh  khỏe  ạ?"
Cậu bé   sự bất thường của , giọng điệu  quan tâm.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Ma,  ma..."
 chỉ  căn phòng bên cạnh, giọng  kìm  run rẩy.
Cậu bé  vẻ khó xử, do dự vài giây    phòng, lấy  một bức ảnh từ trong tủ,  đó là  bé và cô bé mặc đồ đỏ .
Cậu bé áy náy giải thích với  rằng,    thực  là em gái  bé, năm ba tuổi vì tai nạn mà  mù hai mắt, cha   bé   khắp các bệnh viện  cả nước, tìm đủ các danh y nhưng đều  thể chữa khỏi.
Em gái  mất thị lực nên tính cách trở nên  nội tâm, cuối cùng trở thành một đứa trẻ  vấn đề về tâm lý.
Vì lý do tâm lý, em gái  bài xích  lạ, mỗi khi   đến đều mở cửa phòng, thường   khác sợ hãi, vì thế cha  đứa trẻ  trách mắng cô bé  nhiều .
Cậu bé  hiểu chuyện cúi chào , :
"Xin     sợ hãi,    đến, em sẽ khóa cửa phòng em  , như   sẽ  sợ nữa."
Cậu bé càng  càng tủi .
Thì  là một đứa trẻ đáng thương.
Nghe xong nguyên nhân, nỗi sợ hãi  đó lập tức tan biến.
 xoa đầu  bé, trong lòng nghĩ đây thật sự là một  bé hiểu chuyện.
Sự hiểu chuyện của  bé khiến lòng  đang lo lắng bỗng chốc nhẹ nhõm, so với những ngày sắp tới, việc ở cùng chắc sẽ  quá khó khăn.
Cậu bé  với  tên là Tiểu Hòe, hiện đang học lớp một, nhưng thành tích  , nên bố   bỏ   tiền lớn để mời gia sư về kèm cặp.
Cậu bé  kể về tình hình của ,  lấy sách giáo khoa  cho  xem.
 lướt qua loa, sách giáo khoa chằng chịt những ghi chú.
 nghĩ bụng,  bé  thật quá chăm chỉ.
 trong lúc khen ngợi sự chăm chỉ của Tiểu Hòe,  để ý đến bìa sách giáo khoa,  đó  ghi là phiên bản năm 2001.
Sách giáo khoa của hai mươi năm ...
Lúc , lòng  cũng như chim sợ cành cong, nỗi sợ hãi  dâng lên.
Cậu bé thấy  cau mày,  giải thích:
"Làng chúng em ở xa thành phố quá, trường chỉ dùng sách   loại bỏ của trường tiểu học thành phố..."
  đôi mắt to ngấn nước của  bé, nghĩ đến việc chúng chỉ  thể dựa  những cuốn sách giáo khoa chắp vá để học,  khỏi thấy đáng thương.
"  , dù dùng sách cũ, em cũng  học giỏi hơn lũ trẻ thành phố!"
 đặt sách giáo khoa  tay  bé,  với  bé rằng buổi học   sẽ mang cho  bé một cuốn sách giáo khoa   mới, từ nay  cần dùng sách cũ của  khác nữa.
Cậu bé vui mừng đến mức suýt nhảy cẫng lên.
Trong hai giờ tiếp theo,  bé  ngoan,  bất kỳ câu hỏi nào   đều hỏi ,  đó cẩn thận ghi  từng lời  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nan-nhan-thu-100-o-ngoi-lang-ma/chuong-2.html.]
Khi mặt trời sắp lặn, buổi phụ đạo hôm nay kết thúc.
Sau khi  lời tạm biệt với Tiểu Hòe,  đóng cửa phòng , nhanh chóng rời khỏi phòng khách.
Mặc dù   câu chuyện của cô bé, nhưng  vẫn    thấy cảnh tượng đáng sợ như  ở đây.
Đến cổng lớn,  phụ nữ trung niên đang tựa  tường đợi .
Điều kỳ lạ là  phụ nữ  hỏi về tình hình học tập của Tiểu Hòe, chỉ  mặt trời sắp lặn , mau  , đừng  lang thang trong làng.
  thẳng  khỏi làng, trong lòng nghĩ nhanh chóng kết thúc mấy ngày  là  thể nhận tiền .
"Chàng trai trẻ,     yểm bùa ."
Giọng  khàn khàn từ phía  vọng đến, khiến  nổi da gà.
Đó là một ông lão lưng còng, mặc đồ đen, đội mũ đen.
"Đừng đến đây nữa."
   ,  đến  mặt ông lão, định hỏi ông  lời   ý gì.
Ông lão ngẩng đầu lên, hai con mắt xám xịt đối diện với ánh mắt .
Là một  mù.
Lời  phụ nữ  vang vọng trong đầu :
[Đừng  chuyện với  mù trong làng.]
Ưu điểm lớn nhất của  là  lắng  lời khuyên!
Thế là    bỏ ,  ngoảnh đầu .
Điều kỳ lạ là ông lão  giữ  , chỉ thở dài một tiếng đầy bất lực.
***
Trở về ký túc xá,   ngửa  giường  một ngày mệt mỏi.
"Cảm giác  gia sư thế nào?" Bạn cùng phòng Chu Dịch thò đầu từ giường  xuống hỏi.
 kể   chuyện xảy  hôm nay cho Chu Dịch , Chu Dịch  xong sắc mặt nặng nề, hỏi:
"Cậu  nhớ tên ngôi làng  là gì ?"
"Hình như là thôn Địa Hợp."
 nhớ  quảng cáo buổi sáng,  đó gọi nơi  là như .
Thôn Địa Hợp...
Chu Dịch lẩm bẩm lặp  tên làng.
" lớn lên ở thành phố  từ nhỏ,  bao giờ   gần đây  ngôi làng ."
 giải thích rằng ngôi làng   hẻo lánh,  từng   đến cũng là chuyện bình thường.
Mở bản đồ  điện thoại,  chỉ vị trí đại khái cho Chu Dịch xem.
Chu Dịch cầm điện thoại, chuyển bản đồ sang chế độ vệ tinh.
Trong khu vực  chỉ, một  đất trống bằng phẳng đột ngột xuất hiện giữa những ngọn núi.
Chu Dịch lẩm bẩm: "Lấy trời  chăn, lấy núi  quan tài, nơi  đến e rằng   là một ngôi làng ma bình thường."
"Cậu đừng  những lời huyền hoặc dọa  đó,    ban ngày, ban ngày ban mặt  gì  ma quỷ."
"Không giấu gì ,   một  chú  tinh thông phong thủy thuật pháp, ông  từng dạy  một cách để nhận  nơi cực hung, hơn nữa..."