Chu Dịch   mắt , tiếp tục .
"Cậu  bao giờ nghĩ, ngôi làng đó trong mắt  nghèo nàn như ,  bé đó vẫn dùng sách từ hai mươi năm , tại   bỏ  nhiều tiền đến thế để mời một gia sư chứ?" Chu Dịch đặt  câu hỏi.
 suy nghĩ kỹ ...
 , nếu họ  giàu , tại   chịu chi nhiều tiền như  để thuê gia sư?
Không lẽ nào, họ  ăn  trả tiền, lợi dụng  là sinh viên chăng?
  nghĩ , sáng nay  phụ nữ đó  lấy  một xấp tiền trăm tệ  mặt , ít nhất cũng  một vạn tệ.
Chẳng lẽ là phú hào lánh đời?
Hay là  tiền   sạch sẽ, nên  trốn ở nông thôn?
Vô  suy đoán xuất hiện trong đầu .
"Gia đình bình thường     quy tắc  nhà thắp hương?" Chu Dịch biểu cảm nặng nề: "Cậu nhất định  cẩn thận, ở nơi như thế , một chút sơ sẩy cũng  thể gây  hậu quả  nghiêm trọng."
"Làng ma   ma, chỉ cần cuối cùng họ trả tiền cho  là ."
  cho là đúng, cảm thấy Chu Dịch  quá.
 thấy Chu Dịch lo lắng như ,  cũng    hỏng ý  của  , thế là  chuyển hướng:
"Vậy   cần mua một lá bùa hộ mệnh , như  dù  là làng ma  cũng  thể   trở ."
Chu Dịch suy nghĩ một lúc, tháo sợi dây chuyền   , đặt  tay .
Đó là một chiếc gương đồng tinh xảo, hai bên mặt gương  chạm khắc một con rồng vàng và một con phượng vàng, trông  quý giá.
"Đây là bùa hộ mệnh mà  chú tinh thông đạo thuật của  tặng cho ."
Chu Dịch cầm gương đồng soi khắp nơi: "Theo lời ông  , chiếc gương đồng   thể soi  những thứ ma quỷ xung quanh, ngày mai  mang theo nó, nếu phát hiện tình hình  , hãy lập tức rời ."
 gật đầu đồng ý, đeo chiếc gương đồng  cổ.
Trưa ngày hôm ,   lên chuyến xe buýt  thôn Địa Hợp.
Đến nhà Tiểu Hòe,   bé   đợi ở cửa.
"Đừng quên những quy tắc   dặn!"
Không đợi  trả lời,  phụ nữ   lưng bỏ .
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Cánh cửa đen  mặt tự động mở ,    phòng khách thắp ba nén hương bên cạnh, qua loa vái lạy.
Tiểu Hòe thấy  đến  vui mừng, chạy đến ôm  một cái thật chặt.
 lấy quyển sách giáo khoa mới mua  mạng đưa cho  bé, nhưng  bé  đặt sách sang một bên, bí ẩn : "Thầy ơi, thầy   ? Thật  em nuôi một con thú cưng."
Thú cưng? Đã đến  hai ngày ,    thấy tiếng gà vịt ngỗng, cũng   thấy tiếng mèo chó,  lẽ là những con vật nhỏ như kiến ?
  Tiểu Hòe, giả vờ ngạc nhiên : "Vậy  thể cho thầy xem thú cưng của em ?"
"Không  ạ, thú cưng của em chỉ   buổi tối thôi, thầy  thể ở  đến tối ?"
Tiểu Hòe   đầy mong đợi, hy vọng nhận  sự đồng ý của .
 suy nghĩ một chút, vẫn cảm thấy  thể vi phạm quy tắc ở đây, chỉ  thể tiếc nuối lắc đầu.
Trong vài giờ phụ đạo  đó, Tiểu Hòe vẫn thể hiện xuất sắc như  khi, những bài toán phức tạp đối với học sinh tiểu học,  bé  giải quyết dễ dàng.
Thời gian trôi qua  nhanh,  dọn đồ đạc chuẩn  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nan-nhan-thu-100-o-ngoi-lang-ma/chuong-3.html.]
Lúc  Tiểu Hòe  dậy, ấp úng, dường như   điều gì đó quan trọng.
  xổm xuống, an ủi  bé  gì thì cứ .
Tiểu Hòe áy náy : "Hôm qua em gái  thầy sợ, em nghĩ mãi vẫn cảm thấy   ..."
Tiểu Hòe dừng : "Em sợ thầy hiểu lầm em gái, nên  thầy gặp em ."
Tim  thắt , cảnh tượng  dọa ngày hôm qua vẫn còn hiện rõ mồn một, mặc dù  lời giải thích của Tiểu Hòe,   nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng vẫn     thứ hai.
 Tiểu Hòe  đầy mong đợi: "Thầy    ở  đến tối,  thì gặp em gái em  ạ."
  đôi mắt chân thành của  bé, hạ quyết tâm, gật đầu.
"Em gái, em  ."
Sau khi   đồng ý, Tiểu Hòe gọi từ cửa.
Không  từ lúc nào, em gái   đợi ở cửa .
Cửa phòng  đẩy ,  lo lắng ngẩng đầu lên.
Một cô bé mặt tròn yên lặng  ở cửa, nhắm mắt, chiếc váy trắng tinh  một hạt bụi,  tay còn cầm một quả thanh long  cắn dở.
Mép miệng cô bé vẫn còn dính nước thanh long đỏ tươi  khi ăn.
Thì  thứ   thấy hôm đó   là máu, mà là nước thanh long, quả nhiên khi ánh sáng  đủ thì  nên tin tưởng  ánh mắt.
Lòng  nhẹ nhõm như trút  gánh nặng.
"Em gái, mau  đây chào thầy ."
Tiểu Hòe tiến lên dắt tay em gái nhỏ,  đến  mặt .
Em gái cẩn thận giơ tay lên, khẽ vẫy.
 nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em và khen ngợi vài câu.
Nhân lúc Tiểu Hòe cúi đầu,  nhanh chóng lấy chiếc gương đồng trong áo , soi về phía em gái.
Thời gian trôi qua từng giây, em gái   phản ứng gì.
Quả nhiên chỉ là một phen hú vía.
Sau khi tạm biệt hai  em,   ngoài chuẩn  về trường.
"Sao bây giờ  mới ? Không  nhanh thì  kịp !"
Người phụ nữ xuất hiện ở cửa, vẻ mặt  lo lắng.
Lúc  mặt trời  sắp lặn, chân trời chỉ còn một vầng sáng.
Tiểu Hòe   gặp em gái  bé, khiến  mất  nhiều thời gian.
 còn định  vài câu, nhưng   phụ nữ đẩy , bảo  mau cút.
Thái độ gì thế ,  nổi giận trong lòng.
Nếu   vì mấy đồng bạc lẻ,   đáng  chịu đựng sự tức giận  ?
Đến đầu làng,   một  nữa gặp ông lão mù đó.
"Không kịp ,   kịp ,  trai trẻ, về nhà  lời trăn trối ."
  để ý.
Bản dịch  đăng  kênh MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.