Hoàn cảnh ở đây,  quen thuộc, mỗi   dòng  qua , đầu  đau nhói, hai ba ,  chợt  đau để nhớ một chút kí ức, mảnh kí ức đầu cho  rõ bản  thật sự thuộc về Hạ quốc...
Hắn hồi nhỏ  trốn  chơi, dẫn theo tiểu cô nương,  luôn cùng tiểu cô nương chơi đùa,  gọi tiểu cô nương là Tự Ngọc, trí nhớ  là   thích Tự Ngọc,   cảm giác Tự Ngọc là nữ tử trong giấc mơ đêm.
Vậy như thế  mong  đau nhiều hơn để   kí ức lớn dần  chỉnh, mà cơn đau dứt, chẳng còn nhớ  gì hết, trời thật đùa , đúng là  gì  chuyện thuận lợi may mắn hết đường , trời  sắp đặt theo ý , chỉ là  vô tình đoán đúng ý trời thôi.
...
Tiếp theo Tước Dạ để  tham dự bữa tiệc chọn   duyên hợp ý do Hoàng thượng sắp xếp, Tước Dạ trong tiệc lướt qua tất cả nam tử ưu tủ,  hỏi một câu,   về chỗ , Tước Dạ lắc đầu,   thích ai, vì các nam tử đáp câu hỏi Tước Dạ   ý.
Thứ nhất: Nam nhân  tam thê tử , Tước Dạ hiển nhiên  bằng lòng, với Tước Dạ, mong ước nàng  chỉ một cành một hoa, tuyệt  hai hoa, mấy lá, một cành.
Thứ hai: Người  thể một lòng c.h.ế.t cùng ? Người đó , bởi lòng  ai.
Thứ ba: Đa tình phong lưu,  kiểm soát nổi, Tước Dạ chán ghét cỡ nào? Cùng bao nhiêu nữ tử ôm ấp, cảnh tượng bản  le loi, cô đơn,  kể những  bắt gian, Tước Dạ  lạnh bỏ qua.
Liên tiếp, liên tiếp, Tước Dạ khó chịu cho đến lúc đối mặt , Tước Dạ tự nhiên mỉm  dịu dàng, vẻ mặt lưu luyến ngắm , xong nàng  nắm tay    chỗ , hành động thu hút  ánh , tò mò, khó hiểu  sáng tỏ.
Hắn căng thẳng vì ánh mắt tìm tòi đủ thứ của  ở đây, một dự cảm   dâng trong ,   Tước Dạ cố ý  thế? Từ chối tất cả, lạnh mặt cả đường, duy nhất đến   vui.
Thường nắm tay ,  vốn chẳng mang  phận gì khi gần Tước Dạ, chỉ là nam tử tìm về quốc gia ,  công chúa Tiên quốc yêu thích đặt cạnh,  gọi tiếng Công Tử, như  đủ  ái  và lời đồn .
Nay  tiệc hành động nắm tay,  trìu mến, rõ yêu thương , mai chắc chắn sẽ  đồn đại, công chúa ở yến tiệc chọn nam tử bên cạnh   phò mã? Không, là vị trí từ đầu  định.
Hắn   ? Tước Dạ xoay quanh , lúc  né tránh từ chối, nàng   gần, lúc  thẳng thắn đối diện khước từ nàng  giả vờ  khỏi, bảo   ? Tước Dạ ép  rơi  thế cục bế tắc nhiều , nhiêu  rơi là như  thoát nổi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-la-con-cua-nguoi-han-yeu-nhat-cung-la-con-cua-ke-han-han-nhat/chuong-6-han-cung-cong-chua-la-khong-the.html.]
Rốt cuộc   gì thu hút để Tước Dạ cố gắng ? Tiền tài, địa vị , tài đức, văn võ chẳng , dung nhan, tính cách càng  bằng  những  ? Đau đầu bởi một câu đáp : Không vì gì, là Nhất kiến chung tình thôi.
...
Tước Dạ cầu Hoàng thượng cho ở  ba tháng, lí do tìm  tâm ý tương thông, hữu ý nên duyên phu thê, Hoàng thượng chấp thuận, sai  sắp xếp nơi ở.
Lời đồn hôm  lan rộng như  nghĩ, cả kinh thành bàn tán xôn xao chuyện Yến tiệc, tại lúc  và Tước Dạ trong xe ngựa   đường, bên tai   thảo luận thì đột ngột xe ngựa dừng , ngoài ồn ào hơn, Tước Dạ bực dọc xuống,  ở .
Hắn  Tước Dạ ,  thấy giọng nữ tử  thuộc, mang nhẹ nhàng, ôn hòa,  thấy sự mềm yếu trong tiếng ... Lòng   hiểu  chua xót.
Hắn do dự  xuống, là do dự chẳng thể thấu, lúc xuống  khỏi xe,  thấy nữ tử  huyền y, dáng  nhỏ nhắn mảnh mai  giữa đám đông cùng một nô tì đang cao giọng  với Tước Dạ, tầm mắt  đặt   nữ tử .
Huyền y tối tăm, trâm ngọc tím cài tóc, môi đỏ màu hoa gạo, má hồng nhẹ nhàng, đôi mắt thiếu hồn    , nét  yêu kiều  gương mặt nhỏ.
Hắn càng  lâu, đầu càng đau nhức, nữ tử   gì thế mà giọng của nữ tử như vang trong trí óc, hai tai ,  ôm lấy nửa đầu, tỉnh mê hòa lẫn,  Tước Dạ dìu .
Nàng : "Thúc thúc, mẫu ... Xuyến nhi  mẫu !"
Nàng : "Thúc thúc,   Xuyến nhi sẽ ở mãi với thúc ạ?"
Nàng : "Thúc thúc, hôm nay là ngày giỗ thứ mười của mẫu  , đồng nghĩa Xuyến nhi  ở cùng thúc tròn mười năm nha~"
Kí ức vì giọng  văng vẳng  về đoạn dài, lòng tràn trề nỗi tự trách, khổ sở, đầu đau đến  kêu lên tiếng.
Đứa trẻ  ôm trong lòng luôn gọi , mếu máo  mẫu , đứa trẻ lớn dần   còn đòi mẫu ... Đứa trẻ hiện hữu là nữ tử lúc nãy khi nhỏ.
Hắn và nữ tử  từng tình nghĩa đong đầy gắn bó  vô thức ái   rõ, mười ba năm sống chung như   ruột thịt, cảm xúc xưa  mười ba năm đậm sâu đến nỗi  dường như  rơi lệ.