Thật   cần đợi dì Lành và bé Linh   mới  về nhà    đoán  bà v.ú và con Sen  đơn giản tý nào , cùng phận  ở nhưng họ chẳng vất vả như những  khác thì chắc chắn   chống lưng phía . Mà bà hai theo lời con Linh  ...bà đấy đúng là  tiếng thật, bà  thế nào mà nâng đỡ cho con Sen và bà v.ú dữ ? Có  bà hai đó là má chồng   là  khác...  ....   thấy bà bao giờ?
Đang suy nghĩ m.ô.n.g lung thì bên ngoài cổng    tiếng xe  chạy ,    thêm phần nhốn nháo. Cả dì Lành và con Linh lật đật phủi tay  lên  chạy  ngoài,  ngơ ngác  theo  hiểu chuyện gì thì bên tai loáng thoáng  tiếng  
"Ông hai và bà hai về tới  tụi bây   đỡ bà hai nè vô nhà !!!
Bà hai???
 nghiệm  trong đầu, bà hai  là  mà    nhắc, là  mà  phía  hậu thuẫn cho con Sen và bà vú...bà hai...cuối cùng  cũng  gặp mặt bà , nhưng mà...bà hai  với bà cả điên điên khùng khùng mà hôm qua  gặp bà nào mới là  chồng thật sự của ?…
 nhẹ bước rón rén   ngoài cùng với  ,  kịp lúc cánh cửa xe mở , ông Đình bước  , ông  thì  từng gặp mặt nhiều   nên chẳng lạ lẫm gì, gặp ông  cúi đầu, cả mấy   cũng răm rắp cúi theo,  thế mà ông chỉ liếc   thoáng qua  đó lớn giọng gọi
"Con Sen, v.ú Huệ   đỡ bà hai bây nè…
  ngước lên , chẳng hiểu bà hai  cái chi mà ông Đình bảo   đỡ bà, phía  bà Vú cùng dì Lành và con Linh gấp gáp chạy lên ngay chỗ chiếc xe  mở cửa,  cũng tò mò  theo  thoáng bất ngờ khi mà  trong chiếc xe bước , bà hai mà    nhắc... mà bà trẻ ? Bà  chắc độ lớn hơn  vài tuổi mà thôi… là bà  chẳng   ruột của  Tùng ? Vậy cái bà điên  là…?   suy nghĩ  nóng cả ruột,chẳng lẽ nào...
  thừ   suy nghĩ,thấy   đỡ bà hai đó  , cả ông Đình cũng  theo bà hai, ánh mắt ông  bà kiểu lo lắng tình cảm lắm, họ cứ xoay vòng bên cạnh bà hai,như thể nếu lỡ họ  để mắt đến bà hai sẽ vỡ tan như bong bóng xà phòng  đó.
Mọi   cả ,  cũng bĩu môi một cái    phòng  luôn,ngó lên  cái đồng hồ 6h tối  mà con Sen và Tùng vẫn  về   họ  tới  ,Tùng khám bệnh xong ? ... mà nhắc mới nhớ Tùng  bệnh gì  mà khám  còn   tháng nào Tùng cũng  con Sen đưa  xem bệnh cả... nhíu mày khó hiểu  trong đầu bất chợt suy nghĩ...Có khi nào Tùng với con Sen …
Đang nghĩ m.ô.n.g lung tự dưng bên ngoài phòng  tiếng gõ cửa,  tưởng Tùng về nên liền lật đật chạy  đón nhưng  ngờ cánh cửa  bật   mặt  là cái bà hai mà  mới thấy mặt bà    chung với bà vú.
Thấy  bà v.ú liền lớn giọng
"Mày  ai  mà  ngây  đó  hả?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-13.html.]
 lật đật cúi đầu
" Con chào bà hai…
Bốp…
Một bàn tay năm ngón giáng thẳng  mặt  khiến cho  lảo đảo, bà v.ú và bà hai đó nhanh chóng bước  phòng   đóng luôn cánh cửa.
  giây phút bàng hoàng liền ngước lên, một tay ôm lấy một bên má    bà hai lên tiếng
"Sao bà đánh con?
Bà hai đó thong dong  xuống ghế liếc mắt    rít lên
" Mày  nhà   là  của mày , mà tao   hôm qua đến nay tao  ở nhà mày   coi ai  gì ?ngay cả  của tao mày cũng chẳng nể nang đến.
"Ơ con   cái chi, bà   đầu đuôi gì cả mà bà phán tội cho con . Đâu  tự nhiên mà con  xem họ  gì? Sao bà  nghĩ họ  đối xử  gì với con ?
Rầm…
Bà  đập tay mạnh xuống bàn,   như  ăn tươi nuốt sống 
" Mày đúng là lẽo mép .Vú Huệ đánh tét miệng nó cho con...
Bà v.ú  gọi liền hăm he lau đến ,nhưng    dễ để cho   tự tiện đánh, bà v.ú  xông lên   cầm chặt cái ghế  rinh lên hăm dọa bà 
"Bà  ngon thì nhào  đây, đó giờ bà  ghế bay là thế nào ?