Đoạn Tùng nghiêm túc hẳn
" Lúc nãy cô định  chuyện gì ?
Lần    giả vờ bâng quơ như chẳng  chuyện chi
"Chuyện gì?    chuyện gì hả?
Tùng   lên giọng đều đều
" Không giỡn nữa nhé,  chuyện gì thế?
  cố tình phớt lờ cất giọng trêu ngươi Tùng
"  giỡn . Anh lạ nhỉ?
"Được  thôi  cũng chẳng  hỏi nữa?
Nói xong Tùng liền  luôn xuống giường  giả vờ nhắm mắt ngủ...lúc  thật tình tự nhiên  lúng túng luôn, ban đầu chỉ định trêu Tùng tý thôi chứ thật  nếu mà    với Tùng thì   với ai trong cái nhà  nữa, với  những thắc mắc trong lòng  cũng chỉ  thể nhờ Tùng lý giải.
Chần chừ một lúc, ngó  sang thấy Tùng  yên,mắt nhắm nghiền  thở thì đều đều,  nữa  kéo   dậy nhưng nữa  ngại, thế nên cứ  yên  Tùng đầy nan giải…
Mãi một lúc trong lòng vẫn  vơi  sự khó chịu nên  liền đánh bạo đưa tay lay Tùng dậy dù  là   chỉ giả vờ ngủ chứ dễ gì mà ngủ thật.
" Nè.. dậy …?
Tùng dụi dụi đôi mắt  nhăn mặt   giả vờ ngáy ngủ
"Cô   trò gì thế? Biết mấy giờ  ?
  lên đồng hồ  đó  Tùng trả lời
" Mới 10h đêm mà, còn sớm
"Cô  ngủ thì để  ngủ?
" Vậy ngủ , định kể cho   chuyện bà cả...nhưng    thì thôi ???
   xong liền len lén liếc sang xem thái độ Tùng thế nào thì đúng như  dự đoán  nhắc đến bà cả là thái độ Tùng khác liền, nhất là đôi mắt trở nên sáng lắm, Tùng  bật dậy ngay  đó   ,trong giọng   cả tiếng thở lớn
"Bà cả  chuyện gì hả?
"Ủa    mà?
" Nói ?
Thấy Tùng trong phút chốc lộ rõ sự khó chịu nên  cũng  sợ chẳng dám chọc   nữa liền trả lời ngay
"Thì bà cả  sốc thuốc đó?
Tùng trầm giọng, ánh mắt tràn đầy sự xót xa
" Chuyện đó   . Nói tiếp phần  .?
"Anh quan tâm bà cả đúng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-21.html.]
  xoáy sâu  cặp mắt của Tùng  vô thức buột miệng hỏi,  mà Tùng  phản bác
" Không, chỉ hỏi cho   thôi?
 bĩu môi với Tùng
"Xạo? Quan tâm thì nhận . 
" Cô?
"Anh  thừa nhận    ?
Tùng liếc   kiểu bất lực,còn  thì  hề hề chắc   nghĩ   nhây như  nên cuối cùng Tùng cũng đành tặc lưỡi  với 
" Được   thừa nhận  ? Cô  .
  tươi hài lòng  đó tiếp tục
"Ông Đình mời bác sĩ đến khám cho bà cả...Cuối cùng kết luận rằng do trong phần thuốc hằng ngày của bà cả uống  chứa thuốc an thuần, bà cả uống nhiều nên  ngộ độc?
Tùng  xong liền nhướng mày, sắc mặt  bất an hiện rõ
" Có điều tra  là ai    hả? Bà  chắc chắn  thể tự hại  .
 lắc đầu
"Chưa? Ông bác sĩ đem toa thuốc về điều tra , ngày mai mới trả lời. Mà   nghĩ  là ai  ?
Tùng im lặng cau mày một lúc, bên  hai bàn tay  trong phút chốc nắm chặt thành quyền. đó Tùng nghiến răng đầy tức giận  khẳng định
"Là bà ?
 khó hiểu buột miệng hỏi
" Là ai?
"Bà vú?
???
…..
Cả đêm đó trôi qua, sớm mai  đến, lúc gà  gáy, bên ngoài còn đầy sương thì   giật  thức giấc,   giường thấy Tùng vẫn còn  ngủ nên  len lén nhẹ nhàng  dậy,   phòng tắm đánh răng rửa mặt,  một bộ đồ khác,   ngoài gấp chiếc nệm và gối mền  ngay ngắn để gọn một góc  mới rón rén mở cửa phòng  bước nhẹ chân   ngoài trong im lặng nhất  thể vì  sợ Tùng  đánh thức..
Nói là  dậy sớm  chứ dì Lành và bé Linh còn thức dậy sớm hơn cả  nữa, khi  xuống bếp  thấy bé Linh đun ấm nước, còn dì Lành thì quét dọn nhà cửa. Trông thấy  bé Linh liền vẩy vẩy tay gọi
" Mợ hai, mợ hai  đây con    nè mợ?
  tới, mỉm   nó hỏi
"Có chuyện gì mà gọi mợ thế em?
Con bé ngó  xung quanh như thể đề phòng  đó khẽ  nhỏ với 
"Lúc tối ông gọi mợ  việc gì  mợ.
" Ông gọi hỏi mợ vài chuyện thôi em, mà  đó? Có chuyện gì hả?