Sau khi  ông bác sĩ trả lời, tiếp tục là cơn mưa thịnh nộ từ phía ông Đình
"Nói, trong nhà  ai là  lén lút hại bà cả hả,tại ? Bà    gì các  hả?
 thấy  sự giận dữ xen lẫn đau khổ và lo lắng cho bà cả của ông Đình, ông   mà đôi mắt nheo nheo  ửng đỏ cả,chắc ông thương bà lắm nên khi bà gặp chuyện ông mới phản ứng thế 
Ngồi bên cạnh thấy ông đưa tay dụi lên mắt như  che  dòng cảm xúc, bà hai liền đưa tay vuốt ve ông  lên tiếng khuyên nhủ
"Anh đừng  giận, bác sĩ    tim nên hạn chế kích động đấy. Bây giờ   ai là thủ phạm thì điều tra ngày hôm qua ai đem thuốc cho chị cả uống là  liền mà ?
Ông Đình  khi  bà hai  thế liền gật đầu nét mặt đầy nếp nhăn của ông phút chốc liền dịu , ông thở dài mấy   đó  sang ông bác sĩ hỏi tiếp
" Bà cả uống  liều thuốc đó lâu ?
  bác sĩ trả lời
"Thưa ông theo như  kiểm tra thì đây là  đầu bà  uống, vì cơ thể  quen với thuốc lạ nên dẫn đến  sốc thôi.
Nghe  ông Đình liền hướng tầm mắt nghi ngờ về phía chúng . Một  nữa ông gặn hỏi
" Ngày hôm qua ai là  sắc thuốc và đem thuốc cho bà cả uống hả?
Mọi  run run hướng ánh mắt về phía con Sen,  cũng bất ngờ nhớ  cái khoảnh khắc mà   thấy nó bưng chén thuốc từ gian nhà  lén lút  ,mạnh dạn đoán là nó  liền im lặng,nhưng  nghĩ con Sen chắc   gan   , chắc     sai nó  việc . Tiếp tục   con Sen theo dõi sự việc coi nó trả lời thế nào.Vô tình khi   nó, đúng lúc nó cũng    về phía . Khóe miệng nó nhếch lên, thái độ của nó vô tình khiến cho   bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-27.html.]
Con Sen    ông Đình,   thái độ nó  khác,   kiểu sợ hãi mà là sự tự tin  nhiều
"Thưa ông, hôm qua là con mang thuốc cho bà, nhưng mà…
Con Sen ngập ngừng khiến cho tất thảy  ánh  đều đổ xô về phía nó mà tò mò.
"  mà cái gì  mày   hả?
Cái giọng của bà hai the thé vang lên,con Sen  hỏi liền đảo mắt  về phía bà v.ú Huệ  tích tắt nó  phắt  chỉ tay thẳng về phía . Giọng nó chắc nịt  ông  Đình tình
"Dạ thưa bà, thưa ông hôm qua con đem thuốc cho bà cả xong thì con   như  ngày, nhưng bất ngờ con trông thấy mợ hai thập thò nấp  bụi chuối gần gian phòng của bà cả ạ. Con thấy mợ nhưng mợ nấp ở đó nên con   lên tiếng, trùng hợp bà cả   sốc thuốc, thưa ông mấy năm qua con chăm sóc bá cả   sảy  chuyện chi, tại  trùng hợp hôm con trông thấy mợ ở đó thì bà cả gặp nguy hiểm ạ? Ông ơi ông đừng  nghi ngờ con mà tội nghiệp con nha ông?
  hình trố mắt  con Sen,   sợ chuyện bà cả  hại đổ xuống đầu , vì  ngay thẳng     chắc chắn  chuyện  sẽ  phơi bày  ánh sáng nhưng thật lòng  kinh hãi con Sen thật sự,   nghĩ nó  đổ tội cho  một cách rành rọt như thế, đúng là  quá xem thường nó , cứ nghĩ hôm đó  nép trong bụi chuối tránh mặt nó nó sẽ  thấy, nhưng  nó thấy  nhưng    vẻ như chẳng  gì?  mà hôm đó  cũng    hôm đó trong gian nhà  là chỗ bà cả ở  chứ? Tại  nó  lật mặt  đỗ tội cho  thế ?
Cả gian nhà bao phủ sự im lặng, khiến  thứ yên ả  cách lạ thường. còn đang rối bời đối diện  ánh  nghi ngờ của ông Đình đang đợi câu trả lời từ  thì bên   một thằng  lên, nó là  cắt tỉa cây cảnh trông vườn,  thấy nó quen mặt nhưng  kịp  lên.
Nó ngập ngừng lên tiếng
"Thưa ông trông chuyện  con chẳng rõ ai là  hại bà, nhưng con  thể  chứng, ngày hôm qua theo như lời của Sen  thì con  trông thấy mợ hai  về phía gian phòng của bà cả. 
Ông Đình  xong nhanh chóng quát lớn
" Ngọc My? Con giải thích thế nào đây hả?