kéo tay  ,  điếng  khi mà mắt   thấy giữa bàn tay , vết thương đang thấm đầy máu…
 hoảng hốt vội vàng 
" Anh  chảy m.á.u  nè? Xin   nha,   cố ý ?
Tùng thấy  lo lắng cho , liền cố nở nụ  gượng  giả vờ lắc đầu cố ý trêu 
"Anh  ,   đau? Dù  sẵn đây cho em rửa vết thương luôn một thể.
 nghẹn giọng
" Em xin !
Rồi từ từ  mở hết miếng băng  tay  , vết thương khá dài, sâu, là vùng da thịt  động nên m.á.u chảy nhiều thấm đầy cả lòng bàn tay... rưng rưng nước mắt,  rửa tay cho  mà  ,  len lén quan sát xem   đau  ? Ngồi bên cạnh   lau vết thương cho ,    đau nhiều  nhưng  thấy   phản ứng gì cả?chỉ khẽ đưa cánh tay còn  lên sờ  mặt    nhẹ lau  khóe mắt đang ướt . Anh trầm giọng 
"Anh   mà? Em yên tâm .
" Chưa thấy ai tự    thương mà như ,  chi tới mức sâu hút thế   khi nào lành đây?
"Bị thương thì  thật chứ? Không  thật thì khi diễn dễ  phát hiện lắm? Tiếp tục     đau  mà, với     nữa. Nín .
Nghe  dỗ dành thủ thỉ cổ họng   nghẹn  ,   trả lời khẽ gật đầu  tiếp tục công việc.
Vừa băng tay Tùng xong thì bên ngoài con Sen cũng  lúc bước  phòng.  lập tức cố hít sâu cho gương mặt  tươi tắn nhất, giả vờ kiểu  đang dọn dẹp phòng, còn Tùng cũng giả vờ trở  gương mặt ngờ nghệch của vai diễn bệnh khùng mà  đang đóng vai nam chính.. 
Con Sen   tung tăng vui vẻ lắm nó chẳng thèm  lấy  một giây nào liền lao đến  cạnh Tùng
" Cậu con luộc xong  nè .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-36.html.]
Nó đưa cái tay cầm cái rổ nhỏ trong đó đựng hai quả trứng gà đang bóc khói nghi ngút.Chắc nó định bụng Tùng chọi  mặt  thiệt nên háo hứng  hóng kết quả nhưng  ngờ Tùng chỉ    ngọt nhạt bảo nó   ngoài.
Lần  thì Sen trong hồ cũng đành héo lá, nó sượng mặt mở to mắt trân trân  Tùng  vẻ  tin kiểu như nó  sốc  phản ứng của Tùng hiện tại   đó,  là nó hóng quả trứng từ tay Tùng đập vô mặt  nhưng  xảy  nên thất vọng tràn trề thế nhưng trái với sự mong đợi của con Sen thì chỉ nhận  là vẻ mặt vô tư như một đứa con nít    vu vơ chỉ trỏ chổ  chổ  của Tùng thôi nên cuối cùng con Sen nó đành hậm hực kiểu ấm ức mà  dám cự  với Tùng nên đành dậm chân đành đạch   nhanh  ngoài.
Con Sen   trả  căn phòng một cảm giác thật dễ chịu, lúc   mới cong môi lên  khoái chí dù   dụng ý của Tùng thế nào nhưng kiểu như lúc nãy con Sen nó đắt ý  cho  tức lắm nên giờ  cảm giác chiến thắng trong lòng  hân hoan.
Tùng bên cạnh     chỉ khẽ mím môi lắc đầu  bất ngờ chìa 2 quả trứng gà qua cho .
Nụ   môi  lập tức tắt ngấm,  nhíu mày  khỏi nghi ngờ với hành động  của  nên  kịp để  lên tiếng   cưới lời
"Anh định đập trứng  mặt  thiệt hả?
Tùng nhướn mày   lên tiếng châm chọc?
" Em nghĩ  thật ?Thiệt là em nghỉ  thế ?
 dù  mơ hồ dụng ý của Tùng nhưng cũng đành lập tức gật đầu cái "bặt" xác nhận lời  của   dè chừng chuẩn  tư thế như để né tránh 
"Ừ..chứ đương  đưa  chi? Mà   cảnh cáo nha  mà đập trứng gà  mặt  thật thì kiểu gì  cũng đập nát mặt  đó?
Lần   sự nghi ngờ của  Tùng  nhịn  mà phụt   thành tiếng  đưa tay véo nhẹ mũi của   lên tiếng 
" Bớt suy diễn lung tung nha cô nương? Này cầm lấy   lăn lên mặt cho bớt sưng cô nương.Nhanh  trứng còn nóng lăn cho hiệu quả lát nó nguội là  còn hiệu quả ?
 chớp chớp luôn hai con mắt kinh ngạc tột độ về thông tin những gì  đang , sợ  lộn nên hỏi  ngay
"Vậy   ý  là như lúc nãy  với con Sen hả?
Câu hỏi của    trả lời ngay lập tức bởi vì Tùng chỉ thở dài một   cầm luôn quả trứng ,tay  di chuyển cẩn thận lăn nhẹ từng vòng  mặt của . Vừa lăn   
" Chỉ  em ngốc mới tin lời   với con Sen thôi…tuy tâm em  nhưng tính của em bốc đồng chỉ giỏi  cái miệng, nên cuối cùng chỉ nhận thiệt thòi về bản  thôi? Nghe    nếu  rõ tường tận  việc về một ai đó em  tập sống chậm ,chịu lắng  coi việc nào đúng, việc nào sai và trong câu chuyện họ  ám chỉ điều gì  hẳng lên tiếng?Lúc  em sẽ nhận thấy  là  cực kỳ thông minh. Em hiểu ?