Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  đó cắn môi im lặng  Tùng , từng câu từng chữ của  cứ thế thấm  trong trí óc  một cách kỳ lạ, thấm thật sự kiểu như trí óc  đang  tiếp thu một điều bổ ích mới chứ   là do  thích Tùng nên   gì  cũng  .
Càng gần Tùng lâu  càng phát hiện    sâu sắc về mặt suy nghĩ  chuyện và  hiểu  khác, dù  nhiều lúc    đùa  châm chọc  khiến  đôi lúc  bẽ mặt thật nhưng lúc  chuyện    nghiêm túc  sự việc, nên vì thế mà khi Tùng  hết câu   vô cùng thấy   hổ  .
Khẽ cúi gằm mặt xuống  nhỏ giọng
"Ừ,  hiểu .
Tùng đưa tay nâng mặt  lên,  vẫn giữ chặt quả trứng  nhẹ nhàng lăn tiếp  mặt ,    khẽ nở nụ  lộ  hai lúm đồng tiền thật sâu.Tùng trêu
" Nói đúng khuyết điểm  nên  hổ hả?
"Ừa.
" mà...chính cái khuyết điểm đó nó  khiến  thích em?Em nghĩ ?
" Hả? Anh thích ?
 kiểu như bất ngờ quá   đối đáp    nên vô thức buộc miệng thốt  câu hỏi đó, mà hỏi xong  tự thấy ngượng miệng, thiệt lòng trong tình huống  nếu mà xem trong mấy bộ phim về tình cảm xã hội thì nữ chính mà đang kiểu khoái nam chính  đáng lẽ  yểu điệu kiểu thục nữ,  mỉm chi e ấp ngượng ngùng mới đúng, còn đằng   cái miệng của  nó   xa   ?Thế là trong tức khắc  cái phát ngôn đó  đưa tay lên bịt miệng   kịp.
Còn Tùng  khi nhận  cái câu  trả lời  chỉ khẽ thở dài buông quả trứng gà đặt xuống rổ  lắc đầu.
"Cái tính của em mãi vẫn  chịu bỏ, cứ xồn xồn lên?
" Tại    bất ngờ mà?
"Có cần bất ngờ quá  thái độ  hôn? 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-37.html.]
" ?...
Bất ngờ  để   khó xử Tùng liền khom sát mặt   mặt . Cả  thở cũng thở cùng một lượt với   Anh khẽ thì thầm  nhỏ
"Ừ thích đó   thích  ?
 mím môi  Tùng  thốt nổi nên lời,hai mắt mở trân, nhiệt độ cơ thể càng nóng,oxi đưa lên đường thở cũng  kịp nữa .Tùng... mà ...Tùng...   thể  thẳng như  cơ chứ?quả    gọi là màn tỏ tình   mà con tim  nó nhảy nhót liên tục trong  vầy nè?Mới gặp  3 ngày thôi mà? Làm   thể cơ chứ? Nhanh chóng trong đầu  liên tục phủ nhận cái câu Tùng  thích  dù cho  đó   từng nhiều  hứa bảo vệ ,  cũng  mềm lòng rung động  , nhưng   từng đặt niềm tin nhiều, bảo vệ   nghĩa đó là tình yêu,  nên mong đợi và đặc niềm tin   để         thầm khẽ thốt  trong miệng hai từ "hối tiếc"
Sau khi Tùng   câu đó  im lặng,  cũng im lặng, duy chỉ  hai ánh mắt là cứ  thẳng   mãi thôi,  im lặng vì ngại, vì bất ngờ, vì    gì trong lúc  để trả lời Tùng nên cứ ngượng ngùng bối rối, còn Tùng   biểu tình   khác, ánh mắt  kiên định chờ đợi  trả lời.
Không gian chầm chậm trôi qua trong sự ngột ngạt,  lúng túng mãi thấy im lặng cũng   là cách  nhất nên cuối cùng đành đẩy nhẹ cho Tùng cách xa  một chút  dè dặt lên tiếng   suy nghĩ của 
"Như    đó,   khuyết điểm tính   bốc đồng,   hiểu chuyện. Nên  gì  chuyện   thích  mà  bắt   trả lời?
" Em  tin  câu  thích một   cần lý do  hả? Ví dụ giống như cái câu mà ngày xưa thật là xưa    gọi đó là tình yêu sét đánh đấy?
"  yêu ai bao giờ  mà  sét đánh trúng ai cơ chứ? Anh hỏi kỳ thiệt á?
"Thật sự  yêu ai thật ?
" Thật đấy?
"Vậy từ ngày về đây gặp  đến hôm nay,  bao giờ ở gần  mà tim em đập mạnh  hả?
Tùng hỏi câu  xong, biểu cảm  mặt như thể đang    tiếp theo câu trả lời của  vì thế mà tầm mắt  chứ trực tiếp dán chặt  mặt .
Mà thề là câu hỏi  gần như khiến  cứng họng   thành lời luôn, bởi vì đúng là càng ở cạnh Tùng đôi lúc con tim  nó đập loạn nhịp luôn  chứ   dừng ở mức đập mạnh  chậm nữa.
" Sao hả? Trả lời ?