ngây  , bàn tay siết chặt lấy mảnh vỡ của cái bình, đối diện với  là một  đàn ông diện mạo   trai,đôi mày rậm ,đặc biệt là làn da  trắng, duy chỉ  đôi mắt là  lạnh lùng. 
Thấy     đăm đăm  ngại ngùng mở lời
"... mới  gả đến  vợ của ...
 tưởng   sẽ phản ứng  mạnh mẽ, nhưng  đột nhiên   phá lên  khằng khặc,cái nụ  y hệt bà điên lúc nảy, Đôi mắt trong thoáng chốc hiện lên tia ngây dại.
" Vợ ...cô là vợ .
Nói đoạn   vô tư nắm lấy tay  vứt mãnh thuỷ tinh  bễ  một góc  kéo   nhanh  phòng, còn  quên đá cánh cửa đóng  nữa chứ.  bước vô phòng theo  , trong đầu  khỏi thầm nghĩ
"Anh  đúng là như chị My ,  điên thật .
Đi  đến giường   buông tay    chỉ  đống đồ chơi  giường. Hai mắt   híp , gương mặt  trai bây giờ   mà quá đỗi đáng yêu luôn
"Vợ chơi...chơi với  . Một ..buồn buồn lắm…
  như trời trồng  cảnh , nhưng mà bàn tay     nắm  nó  cảm giác ấm áp   khiến cho tim  đập thật mạnh.  bối rối    …  nên lời
Không   trả lời, mặt   lập tức phụng phịu
" Vợ ghét  ?Không  chơi với  ? Vợ là  ...
 ngập ngừng giải thích,tim   mà nó vẫn đập mạnh thế 
"Không...  !
" Vậy  vợ  chơi...chơi  vui lắm.
"...
Anh  lập tức kéo   xuống giường,gương mặt  lúng túng,  tròn mắt ,   vội vàng khẽ buông tay  , khoanh tay  im kiểu như đang giận lẫy vì   chịu chơi chung  đó.   mà buồn , cúi mặt xuống đưa tay cầm lấy một món đồ chơi  giường
" Anh suốt ngày ở trong phòng  ?
Anh  gật gật cái đầu.  mỉm  hỏi tiếp
"Anh tên gì?
Anh  trả lời cụt ngủn
" Tên Tùng.
"Anh  tên  ?
Tùng lắc đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-4.html.]
"  tên Đào, từ nay Đào là vợ,  là chồng, hai chúng  cùng chơi đồ hàng với  nha.
  xong   liền tỏ  vui vẻ  vỗ tay lên mấy cái bốp bốp.Chỉ chỉ mặt   gọi
"Vợ...vợ
Rồi Tùng vui vẻ chơi đồ hàng như một đứa con nít.   theo  khe khẽ một dòng trạng thái vui vẻ
Đây là chồng  ,  trai, nhà giàu nhất cái làng An Phú , chỉ  cái tính   ngốc,nhưng ngốc đáng yêu chứ ko  cộc cằn chi cả.  chỉ là một con nhỏ nhà nghèo, ba   chẳng còn, từ nhỏ đến lớn luôn là  thua thiệt  chẳng ai thương, đem so   về  vợ 
Với ….  thiệt thòi chi cả.….
Tùng chơi một lúc liền  chăm chăm  ngoài cửa,  chẳng hiểu  đang nghĩ gì nên im lặng  theo, cái cánh cửa vẫn đóng im lìm mà   gì lạ. Thế mà tự dưng   đ.â.m  cáu, cái mặt cau  khác thường  đó cáu gắt ném tất cả đồ chơi tứ tung lên,  thấy lạ liền níu tay    hỏi
" Anh  cái chi đó?.
Tùng nhăn mặt  cánh tay đang   nắm,  rút  xoa xoa lấy bụng
"Không chơi nữa.. đói .
 nghệch   lời   vì mới về đây nên cũng chả  nhà  ăn uống giờ giấc thế nào.   cũng lựa lời  với 
" Anh  im ở đây, dọn đống đồ chơi ,    hỏi    cơm   đem  cho  ăn nha.
Tùng lắc đầu liên tục bảo
"Không dọn,  con Sen dọn .
" Sen là ai?
"Sen là giúp việc ở đây nè…
Tùng   đến đó bên ngoài phòng liền  tiếng gõ cửa  đó cánh cửa mở   tự nhiên,  cau mày  , bắt gặp là một cô gái tầm bằng tuổi   . Còn Tùng thì vỗ tay bôm bốp như  mừng rỡ
" Sen...Sen đó.
À thì  Sen mà  nhắc đến là cô gái , cô   kỹ cũng  thật, nét nào  nét ,gương mặt tròn đầy đặn, dáng  cũng thon thả tuy chẳng trang điểm chẳng quần là áo lụa nhưng khiến  đối diện  khỏi rời mắt. Nói chung cô  , chắc ngang ngửa nhan sắc của  :)),nhưng mà  thấy lạ nha  cô   bước  đây đúng lúc  nhỉ, lạ thật…
Sen bước  liền cúi đầu với    qua Tùng 
"Cơm chín , con dọn cho  nhé.
Tùng gật đầu   tươi bàn tay xoa lấy bụng như một đứa trẻ con
" Ừ ừ  đói..
"Dạ   đợi con nhé. Con đem cơm .