Bữa tối diễn  cả nhà quây quần bên bàn ăn đủ mặt cả,vì lúc ăn  ông  chung nên bữa ăn diễn  trong  khí vui vẻ lắm, chỉ   là  buồn vì chẳng  Tùng thôi, vì họ nghĩ Tùng vẫn là một thằng  khùng nên chẳng cho   ngoài.
Ăn uống tắm rửa xong xuôi  trở về phòng cũng  tầm 10 giờ đêm,ngó  Tùng đang   mặt  tường, nghĩ   ngủ nên   nhẹ nhẹ     gương  lấy thuốc  sáng mua phần thì uống phần thì sức lên mặt,vỗ vỗ mấy cái cho thấm thuốc, đó  lên   góc phòng ôm mền gối định trải xuống nền nhà ngủ như  khi thì bất ngờ phía bên  giường Tùng lên tiếng
"Lên đây  nhờ việc  nè?
Nghe thấy Tùng gọi  giật cả  liền buông vội tất cả xuống  nhanh  đến giường,  Tùng   dậy từ khi nào .  thở hắt  một   hỏi
"Anh  chuyện gì hả?Tự nhiên  em giật cả .
Tùng đưa bàn tay   chìa  mặt . Anh nhẹ giọng nhờ vã
" Em tháo băng  giúp  với.
 nhíu mày hỏi 
"Sao   tự mở ?
" Không thuận tay!
 tặc lưỡi   lên giường,  đó từ từ mở tấm vải y tế  lòng bàn tay  cho Tùng, vết thương khép miệng  nên  còn chảy m.á.u nữa.
Xong xuôi  
"Xong  đó, khuya   ngủ . Em cũng ngủ sớm đây.
Nói đoạn  vội bước xuống giường thì trong phút chốc phía  Tùng với tay nắm lấy bàn tay của .
   sững   Tùng    gì, bất ngờ Tùng kéo nhẹ  ngã luôn  lòng , áp tay chạm lấy gương mặt ,  ánh sáng vàng dịu nhẹ của chiếc đèn ngủ trông gương mặt Tùng lúc  cực kỳ quyến rũ, khiến   khỏi rời  tầm mắt, quên mất luôn cả việc  phản kháng .
Tùng nghiêm túc    
" Em ngủ  giường luôn . Mấy đêm  em ngủ ở , cả đêm   chợp mắt .
 bất ngờ tột độ khi  những gì Tùng   nhưng nữa  sợ  đang  nhầm  hiểu sai ý Tùng nên nghi hoặc hỏi  
"Anh   gì thế?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-49.html.]
Tùng chậm rãi nhắc 
" Anh bảo em  ngủ ở đây!
"Vậy ... ngủ ở ?
" Ngủ cạnh em…
 chưng hửng  Tùng bờ môi mỏng đỏ hồng run run phát  tiếng 
"Anh... giỡn em đúng ?
Tùng lắc đầu nhanh tay kéo   lòng  một  nữa  vòng tay ôm chặt lấy cả cơ thể của . Hơi thở  ấm nồng mấp máy khuôn miệng
" Anh  giỡn. Bắt đầu từ hôm nay  cho phép em ngủ riêng nữa.
Tùng  cho  cơ hội từ chối, nhanh chóng vật   luôn xuống giường, một tay  kê chiếc gối  đầu cho  , một tay chủ động vòng sang   ôm chặt.
Tim  đập mạnh, cảm xúc lúc   hỗn loạn vì  nghĩ hôm nay Tùng  hành động thành  thế  nên   kịp chuẩn  tâm lý. Hi hí đôi mắt  ngẩng đầu lên  Tùng, thấy mắt   nhắm nghiền   một hành động nào tiếp theo khác nữa thành   cũng thấy yên trong  mà thở phào, vô thức mấy ngón tay  chạm nhẹ lên cánh tay của Tùng đang ôm , ui  mà cảm giác trong  nó cứ rần rần thế ,   diễn tả   cho hợp lý nữa chỉ là lúc   cũng  nỡ rời khỏi  nên cứ thế  im mặc tình cho  ôm  mà   chút ý nghĩ sẽ phản kháng.
  im như thế,  cựa quậy nhúc nhích chi cả, cạnh bên Tùng dường như  yên giấc ngủ say ,  thở cứ đều đều nhè nhẹ vang bên tai , ngắm  khuôn mặt khôi ngô trắng trẻo của Tùng, điểm nhấn nổi bật là đôi mày rậm cứ khiến cho  say mê ngắm  mãi thôi, cũng công nhận là Tùng dễ dỗ giấc ngủ thật,   xuống   ngủ say mất .
Nằm  một lúc  cảm thấy cả  tê cứng, chắc do  trở   với   mãi một tư thế thời gian dài nó đơ luôn, vã  cảm giác cổ họng đang khát nước nên  đành nhẹ trở , cầm tay Tùng đặt sang một bên   dậy, dù  hành động  khẽ nhưng vô tình đánh thức luôn giấc ngủ của Tùng.
Khẽ nhấc mi Tùng mở mắt  ,   thều thào
"Em ngủ   ?
 gật đầu nhẹ giọng 
" Ừ, em  quen với việc ngủ cạnh  khác, mà em   thức giấc ?
"Không? Nảy giờ  cũng  ngủ?
" Hả? Em thấy   im em tưởng…?
"Anh sợ em ngại nên  yên cho em ngủ. Ai ngờ em cũng như .
"......