Câu chuyện Tùng kể khiến   từ bất ngờ  đến bất ngờ khác nhưng cuối cùng khi   hết  cũng  hiểu rõ ràng  chuyện là thế nào.
"Em hiểu , nó giống như cái mê cung luôn, nhưng may  kết thúc nó cũng  đường  là mừng .. À mà...
Bất ngờ nhớ  câu hỏi lúc nảy Tùng hỏi ,trong đầu  lập tức loé lên một ý,khóe miệng vô thức cong lên  Tùng  nghi hoặc  nhỏ 
" Vậy là  thương em  đúng  hả? Vậy lêu lêu nha...Em  sợ  bỏ em .
Tùng  , thấy  tươi tắn  và  đùa,    rằng chỉ cong môi  khẩy một cái
"Dám trêu  ?em   sợ  bỏ em đúng ?
 gật đầu bĩu môi  tiếp tục trêu Tùng luôn
" ? Ai bảo tự khai là ấn tượng với em   chi  còn bày mưu để chị My nản chị My đẩy cục nợ qua cho em nữa. Để coi   em bỏ ,  sẽ thế nào hen. Chắc  dữ lắm.
Ấy thế mà  đang đắc ý bao nhiêu thì lập tức  nụ  khẩy của Tùng dập tắt ngắm luôn. Đang hoài nghi  dự cảm  lành nhưng  đoán  Tùng định  gì thì Tùng liền một phát ép sát      ,đẩy nhẹ   luôn xuống giường. Anh  luôn  , cúi mặt xuống    nở một nụ  đểu giả, miệng phát  những lời  chút  đắn  đủ để  
"Nghe em dọa mà  cảm thấy  yên tâm chút nào, haiz nên thôi  đầu tư  ,và để đảm bảo quyền lợi đôi bên em chịu khó cho  rót vốn  nha. Đến lúc sinh lời thì  cùng chia. Em chịu hôn?.
Nghe em dọa mà  cảm thấy  yên tâm chút nào, haiz nên thôi  đầu tư  ,và để đảm bảo quyền lợi đôi bên em chịu khó cho  rót vốn  nha. Đến lúc sinh lời thì  cùng chia. Em chịu hôn?.
Biểu cảm  khi Tùng thốt  câu  đó là 3 phần  đùa 7 phần  thật nên  cũng phân vân chẳng   trả lời    nên cứ im lặng  Tùng  trả lời tiếng nào cả.
" Ngọc Đào?
Nghe Tùng gọi tên   mới gượng gạo lên tiếng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-55.html.]
"Em  đây?
Tùng cất giọng lãnh đạm, hai mắt  phảng phất nét u buồn
" Sao  em suy tư ? Nếu em  sẵn sàng thì cho  xin  vì   tuỳ tiện.
Tùng dứt lời cũng là lúc  định nhõm dậy rời khỏi , hành động  của  tự dưng   cảm giác mất mát với   khí đang vui vẻ,    thái độ  nên chắc Tùng buồn.   nỡ nên   rút hết can đảm của  với tay níu giữ  .
Tùng sững  ánh mắt  dán chặt lấy bàn tay của  . Anh nhíu đôi mày rậm tỏ ý ngạc nhiên hỏi
"Ý em thế  là ?
Hành động bất ngờ  của  chính  còn  hiểu  đang  gì thì  mà  trả lời  cho ,nhanh chóng  rụt tay , gương mặt ngại ngùng  Tùng ngập ngừng trả lời
" Ý...ý em là   cần  xin ..em..?
"Em  ?
" Em…
"Thế nào hả? Sao ấp úng thế?
 đỏ cả mặt khi       cho Tùng hiểu lòng  đang nghĩ gì nữa nên cứ ấp úng mãi   thành trọn câu . Ý  là  cũng  thừa nhận với Tùng     cho  thích  mất   cần   tốn công sức  nhiều như  nhưng vì  ngại nên lời   mắc ngang cổ họng  thể nào thốt  khỏi miệng , cái kiểu mà tình trong như  mặt ngoài còn e, kiểu nó  đó.
Đang bối rối chẳng   xử lý   khi  thấy Tùng cũng đang chờ đợi câu trả lời của  thì bất ngờ  nhớ    ông Đình cũng đề nghị với  chuyện   và Tùng sớm sinh con để ông  cháu bế.. Ánh mắt  lập tức sáng lên,cuối cùng thì   tìm  ý hợp lý để trả lời Tùng ,  cần   chủ động, chỉ là do  ép thôi...hehe Thở phào nhẹ nhõm,  mừng thầm trong bụng nhưng  dám .
Giả vờ thêm xíu cảm xúc buồn buồn,  nhỏ nhẹ trả lời
"Thật  hôm  ba  cũng  đề cập và bắt em chịu trách nhiệm chuyện em  sinh cháu cho ông , nên  cũng  cần  xin  em vì hành động   . Do em còn ngại nên em  chuẩn  tinh thần thôi.  nếu   thì cứ việc?