Rồi  bước  khỏi xe cùng lúc tiến từng bước chân nặng nhọc  tới. Và cũng như  đoán  đàn ông với đôi chân  đồng nhất  là  mà Tùng đang cần tìm.
Lặng lẽ  trong xe mắt  chăm chú  thẳng về phía , vốn bản tính thích tò mò và   chạy đến cạnh  xem  và chú đó   chuyện gì?  nghĩ  chắc hai  cần riêng tư  chuyện với  nên  đành bấm bụng chỉ  thể theo dõi qua một lớp kính xe và   âm thanh minh họa.
Tùng  đến lúc đầu  mà Tùng  với  là chú bảy ông  trông thấy Tùng liền định nhổm dậy trốn chạy, nhưng Tùng kịp nắm tay kéo chú  ,   thấy Tùng  chần chừ,  ái ngại quỳ sụp xuống giữa bao ,   gì đó  nhiều lắm,mang theo cả một chấm chân tình và thâm tình trao về chú bảy  hình như  còn  nữa,nhưng chú bảy thì vẫn  yên lặng  đá động gì đến , trông thấy cảnh tượng   đau lòng cho  lắm cứ thế vô thức  yên  xe, hai mắt tuôn trào  những dòng lệ rơi xuống hai bên má nóng hổi.
Thời gian trôi qua lâu lắm, khi mà bóng nắng dần ngả về chiều, nước mắt  mặt  cũng  tự khô thì tin vui cũng chợt đến khi mà cuối cùng   thời gian trôi , trông lồng n.g.ự.c  như gỡ  một tảng đá nặng thì hình ảnh  mắt  cho thấy chú bảy   trong và một lúc  ông đeo  vai cái túi lớn chú và Tùng  vui vẻ chú  theo Tùng tiến đến chiếc xe mà  đang . Cả ngày hôm nay  theo Tùng nên khi  về đến nhà thì  tầm 7h tối, vì Tùng   ghé sang chỗ thầy Diệp nên    Hải lái xe chạy về nhà .
Vừa mở cửa xe  bước chân   trong trạng thái uể oải, cả cơ thể mỏi nhừ, định bụng   trong tắm rửa  đồ xong là lăn lên giường ngủ luôn. 
Dự tính là  nhưng  ngờ  về đến cửa thì   thấp thoáng  tiếng  rưng rức cả tiếng ồn ào huyên náo của   trong nhà, đỉnh điểm là ngay gian phòng lớn của ông Đình, đèn sáng rực, vài ba  còn  thập thò ở tận bên ngoài bậc thềm nhà mà ngó  trong.
Biết  chuyện quan trọng  nên  lập tức  vội về phía đó, quên luôn cả sự mệt mỏi của bản  trong tim vô thức cũng dấy nên những nỗi bất an trong lòng, cùng lúc bé Linh  mặt  ngoài, con bé thấy  nó liền khẽ đưa tay lên vẫy tay ý bảo    phía nó,  khi   cạnh nó thì nó liền  khẽ bên tai  mấy câu
"Mợ  giờ mợ mới về, trong nhà lúc chiều xảy  chuyện lớn .
  con Linh, thấy sắc mặt con bé trắng bệch  còn  vẻ  sốt sắng  tâm trạng  cũng hồi hộp theo nó
" Có chuyện gì  em  mợ  rõ xem nào?
Con Linh thở cái khì, ánh mắt thoáng lo âu
"Dạ lúc chiều bà hai ăn cơm xong thì lên giường  nghĩ, ai ngờ tự dưng  đầy một tiếng bà hai đau bụng dữ dội,  còn   bà hai  chảy máu. Em bé trong bụng bà hai mất  mợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-69.html.]
  xong liền  khỏi sửng sốt nhưng  đầy 2 giây  tự nhiên nhớ     bắt gặp cái bụng bà hai kỳ kỳ thì   lấy  bình tĩnh. 
 cau mày hỏi Linh một câu
" Có mời bác sĩ đến khám  em,  bây giờ bà hai thế nào . Ông đang ở trong phòng bà hai ?
"Dạ   mời bác sĩ á mợ?
" Không  bác sĩ? Vậy  em  bà hai sảy thai  hả?
"Dạ thì chính bà hai   đó mợ, con   ?
Con bé càng   càng thấy vô lý, chẳng  lý do gì mà ông Đình thấy bà hai  như  mà ông  cho mời bác sĩ cả, càng khó hiểu nên  càng hướng ánh mắt ngó  trong phòng, thấy  dì Lành, cùng thằng Tèo cũng đang thập thò nơi ,  liền bước chân  tới, cạnh bên dì Lành  lên tiếng nho nhỏ
" Dì    chuyện gì thêm nữa  dì?
Dì Lành  tiếng  dì  giật  nên lập tức  , dì cứ   chằm chằm  đó chậm rãi lên tiếng
"Dạ  con Sen nó  nảy giờ giải thích gì đó  cả tiếng ông quát lên nữa nhưng xa quá   rõ mợ ơi.
" Vậy ,   v.ú Huệ ở trong đó luôn hả dì?
"Mợ đoán  , cả nhà đều ở trong đó đấy mợ.
" Dạ. Thôi để con   trong xem thử  chuyện gì nha. Mọi  cứ  đây chờ .