khi  cảm thấy đỡ đỡ trong bụng , cơn khó chịu cũng lắng xuống mới kịp ngóc đầu lên, nước mắt cay xè  mắt rơi xuống vì mệt  do trời nắng nóng nên mồ  trong cơ thể  tuôn  ướt mem. Cảm nhận Tùng đang đỡ nên  tựa luôn   , thở mấy  cho hết mệt   mới gượng 
" Em đỡ    , tự dưng    mà cái bụng em nó khó chịu ghê ý. Sáng giờ   ăn gì? Vừa định ăn miếng cá thì nó mắc ói kinh khủng luôn.
Tùng với ánh mắt lặng   xót xa, đưa nhẹ bàn tay vuốt lên trán ,  
"Vậy để  bế em về phòng  nghỉ,  bảo con Linh pha cho em ly nước cam và  dì Lành nấu cho em chút cháo gừng ăn cho ấm bụng.
" Thôi em tự   mà,  đừng  bế em, kì lắm.
"Cấm cãi.
Nhanh tức khắc  im luôn vì nhận thấy ánh mắt của Tùng đang  nghiêm khắc  ,   gì nữa  nhất cả cơ thể   gọn  tay   bế   một mạch về phòng, bất kể   trong nhà   với ánh mắt  ngạc nhiên  trầm trồ nhưng  chẳng mảy may quan tâm, chỉ   là  hổ với   đến đỏ cả mặt nên úp mặt giấu   lòng  luôn.
Đặt  xuống giường,  vặn kê gối xuống đầu cho  ,   lớn giọng gọi tên con Linh
" Linh ơi  đây  bảo ?
Con bé nó như đang  sẵn bên ngoài, Tùng  dứt lời là nó  chạy vội . Liếc   bằng đôi mắt đầy sự quan tâm  đó nó cúi đầu  Tùng
"Cậu gọi con?
" Ừ mày xuống pha cho mợ ly nước cam nóng, để ít đường với  dì Lành nấu cho mợ tô cháo bò, để nhiều gừng giúp  nhé. Rồi mày bưng ly nước cam lên , cháo bò chín tự  xuống  bưng  đút mợ ăn.
"Dạ.
Con Linh  dặn xong liền vội vàng chạy , thì  dính sự ngọt ngào vì câu    của  mang đến nên bản  cũng khỏe lên nhiều hơn, cả  thở cũng dần bình   . Cùng lúc  má cả  . Ngồi xuống cạnh giường. Má nắm tay  , má lo lắng hỏi 
" Con thấy   vợ thằng Tùng? Khỏe  con. Thấy bây ói mà má sót hết cả ruột.
 cố  dậy để trả lời với má để sợ má lo cho  nhưng má  cho   nên  chỉ đành gượng giọng trả lời một cách tự nhiên nhất để cho má yên tâm.
"Con    má, con khỏe  ạ. Xin  ba má nha, tự nhiên ba má  ăn thì con  vô lễ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-no-tinh-duyen/chuong-79.html.]
Má cả xua tay 
" Con nhỏ  ai bắt  con  mà. Ba má dễ lắm thời nào  ai mà còn khó khăn chi hả? À mà má nghi nghi nha. Ngọc My   tháng  con trễ kinh  đúng  con.
Nghe má hỏi  mới ngờ ngợ, hình như   trễ cả mười ngày , nhưng mà bình thường  cũng ít khi  hành kinh đúng ngày nên   để ý.
"Dạ hình như là  đó má, nhưng con cũng  nhớ rõ nữa.
" Vậy thì chắc chắn là  .
"Có gì hả má?
" Có bầu!!!
Má cả  trong sự vui vẻ còn Tùng và   cực kỳ bất ngờ nên hai đứa đồng thanh lên tiếng
"Có bầu? Có thật  má?
Má cả  bọn  bà bật . Một tay má miết trán của Tùng. Má mắng yêu
" Cha mày  chi mà phản ứng dữ  hả. Má thấy con My giống má ngày xưa mang bầu con  đấy. Hai đứa coi  khám xem ?
Trong tích tắc  má giải thích Tùng từ gương mặt ngạc nhiên   đổi hẳn sang biểu cảm vui vẻ,   khụy chân xuống, tay  run run đặt lên chiếc bụng phẳng lỳ của . Môi  cong cong, cảm xúc như vỡ òa
"Mình  con  vợ.
 trong lòng thề là  má cả   cũng mừng lắm, nhưng sợ Tùng đang vui thế  mà khám     tin vui  sẽ  buồn nên   dám biểu cảm thái độ gì, chỉ khẽ nhẹ bàn tay của .  ngượng ngùng 
" Anh  kỳ quá,  má ở đây mà. À mà   em   thì ?
Tùng phớt lờ , cánh tay vẫn nhẹ vuốt lên bụng  mấy cái. Anh hồ hởi 
"Má là má chúng  mà    dưng . Anh tin với trình độ b.ắ.n s.ú.n.g của ,  b.ắ.n  là dính đến đó đấy.   hả con của ba!