"Ọc, ọc..."
Đói quá ,  vẫn   ai tới ...
Cô  lẩm bẩm thì  thấy tiếng cửa mở. Nghiêng đầu  qua, quả nhiên vẫn là   trai .
Bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của , cô mỉm  ngọt ngào.
"A a a ~" (  đói ~)
Bạch Tu bế Nhân Ngư nhỏ lên, ngạc nhiên hỏi: "Em tỉnh khi nào ?"
Đương nhiên, câu trả lời  nhận  chỉ là tiếng "a a a".
"A a a." (Anh  gì ?   hiểu gì hết. Anh  mang bình sữa đến ?)
"Hả? Sao thế?" Bạch Tu hỏi  với vẻ mặt hoang mang.
Linh Khê bất lực bĩu môi, cô chỉ  miệng    sờ lên cái bụng nhỏ đang xẹp lép.
Bạch Tu cũng đưa tay sờ thử bụng nhỏ của bé con. Mềm thật~
Anh còn  kịp sờ mấy cái thì mu bàn tay   đập nhẹ một cái. Ngẩng lên ,  thấy Nhân Ngư nhỏ đang tỏ vẻ tủi ,  chỉ  cái miệng nhỏ của    ngừng phát  tiếng "a a".
Lúc  Bạch Tu mới hiểu ,   khỏi bật  trầm thấp: "Hóa  là em  đói , em ăn khỏe thật đấy."
Anh cưng chiều véo nhẹ chiếc mũi nhỏ của bé con,  đó đặt bé con  trong nước   pha sữa.
Vẫn với sức ăn như tối qua,  khi uống hết hai bình sữa, khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhân Ngư nhỏ  tươi  rạng rỡ như hoa.
Tâm trạng Bạch Tu cũng khá lên theo. Lúc  trời  sáng hẳn, phía  cửa phòng tắm đột nhiên xuất hiện một khung hình nhỏ, hình ảnh bên trong chính là Kede và Lacey.
Anh  nhướng mày vì  ngờ họ  đến sớm thế. Dù  bé con  hiểu nhưng  vẫn  một tiếng: "Có khách đến ,   mở cửa."
Linh Khê cũng  thấy khung hình, cô    câu gì đó    ngoài. Chẳng mấy chốc, một giọng nam oang oang vang lên từ bên ngoài. Cô đưa tay xoa xoa tai , âm thanh  lớn quá,  ồn ào.
"Mau cho  xem Nhân Ngư nhỏ  nào! Trông  đáng yêu ?"
Elise huých   một cái: "Anh  thể  nhỏ tiếng một chút , đừng  ồn đến bé con đáng yêu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-12-giao-luu-bang-song-am-22.html.]
Nghe , Kede ngượng ngùng gãi mũi: "Chắc Nhân Ngư nhỏ  đến nỗi nhát gan   nhỉ..."
Bạch Tu chỉ lạnh lùng tặng cho   một cái liếc cảnh cáo  bước  phòng .
Linh Khê quả thật giật nảy  khi bỗng dưng  nhiều   như , hơn nữa... Bản  còn  mặc gì cả...
Cô hoảng loạn lùi sâu  trong bồn tắm. Trong mắt Bạch Tu, hành động  chứng tỏ Nhân Ngư nhỏ đang  sợ hãi, thế nên   lườm Kede một cái sắc lẻm.
Lúc  Kede cũng  dám hó hé gì nữa,   chỉ tò mò  Nhân Ngư nhỏ và cố gắng hết sức tỏ   thiện.
Linh Khê cảm nhận  mấy   mặt   ác ý với , nhưng cuối cùng vẫn  thể   yên tâm. Con  vốn  giỏi giả tạo, ai   họ   gì  chứ?
"Em đừng sợ, họ   hại em ."
Hửm? Ai đang  ?
Elise  xuống  bồn tắm, dịu dàng mỉm  với Linh Khê. Cô   hề mở miệng nhưng giọng   truyền đến tai Linh Khê: "Đây là sóng âm đặc biệt của Nhân Ngư chúng , họ   thấy ."
Đó là một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh. Dù cô  đang  nhưng vẫn  che giấu   hình  phần nặng nề. Là phụ nữ mang thai ?
"A a a!" (Chị cũng là  cá ?)
Elise gật đầu: " , chị là Elise, một Nhân Ngư trưởng thành. Còn  tóc đỏ  là chồng chị,   là con ."
Nhìn theo hướng tay cô  chỉ, Linh Khê thấy một  đàn ông với mái tóc đỏ rực, sở hữu đôi mắt đào hoa quyến rũ và trông  vẻ  cà lơ phất phơ.
Tóc của  ở đây  nhiều màu thật đó!
Linh Khê kinh ngạc mở to mắt: "Đây là nơi nào  ạ?"
"Đây là hành tinh Vikasa, một hành tinh  sầm uất. Em sẽ thích nơi  thôi."
Bạch Tu đang chăm chú phân tích nội dung cuộc trò chuyện của họ, trong khi Kede  bên cạnh  mà sốt ruột nên  nhịn  hỏi: "Em yêu, hai  đang  gì ?"
Elise liếc   một cái: "Đừng vội, em đang tạo dựng tình cảm với Nhân Ngư nhỏ mà!"
Lacey chỉ mỉm   sang một bên, chờ Nhân Ngư nhỏ buông bỏ phòng  thì  thể phối hợp tiến hành kiểm tra.
"Sao chị  thể giao tiếp với họ  ?" Linh Khê  tò mò.