"Chị! Ngài Bạch Tu  Nhân Ngư !"
Từ phía bên  quang não vọng  một giọng nữ trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Không thể nào. Ngài Bạch Tu  thích Nhân Ngư."
Giọng nữ nhân viên đầy vẻ sốt sắng: "Em thấy tận mắt đó. Hôm nay ngài Bạch Tu mang theo một Nhân Ngư nhỏ đến  thẻ  phận, chính ngài Bàng  đích  tiếp đãi đó!"
Bên  đột ngột ngừng  một thoáng, dường như  đó vẫn còn   dám tin,   đó chỉ đơn giản đáp  một câu: "Biết ."
Nói xong liền cúp máy, bỏ  cô nhân viên  sững tại chỗ với gương mặt tái mét vì lo lắng.
Bạch Tu     việc  mang Nhân Ngư nhỏ   thẻ  phận  gây  chấn động lớn đến mức nào. Mà cho dù  thì  cũng chẳng bận tâm, bởi vì đám thuộc hạ của  vẫn thường nhàm chán như .
Hiện tại,  đang bận dẫn Nhân Ngư nhỏ  dạo cửa hàng  mà!
Nhìn những dãy bình lọ san sát   kệ, ánh mắt tinh tường của Linh Khê nhanh chóng phát hiện  một loại “lương thực” quen thuộc của .
Trên hàng kệ  bày đầy loại sữa bột mà cô bé đang uống. Cô bé vội vàng  Bạch Tu, bởi vì hộp sữa ở nhà  vơi  một nửa , họ cần  mua thêm vài hộp nữa...
Bạch Tu  ngờ Nhân Ngư nhỏ  thông minh đến thế, còn  bảo  mua sữa bột cho  nữa.  khi  vẻ mặt đáng yêu của cô bé, Bạch Tu  vờ như  thấy.
Anh cố tình lượn qua lượn  quanh kệ hàng đó, thỉnh thoảng  cầm những loại sữa bột khác lên ngắm nghía nhưng nhất quyết   đến loại cô bé đang uống, nhằm xem thử phản ứng của cô bé sẽ  .
Kết quả là Nhân Ngư nhỏ chỉ yên lặng  trong xe đẩy hàng trong khi đôi mắt lanh lợi đảo quanh bốn phía, dường như  mua thứ gì cũng chẳng thành vấn đề.
Thực tế đúng là ,  giờ Linh Khê  từng là  câu nệ tiểu tiết,  gì ăn nấy, miễn  no bụng là .
Hơn nữa cô cũng  hiểu  gì . Ở Trái Đất, chỉ sữa bột cho trẻ sơ sinh   đa dạng phong phú, thậm chí mỗi độ tuổi  uống một loại riêng biệt  mà!
Đằng nào thì cô chỉ việc chờ ăn thôi, cho nên cứ để Bạch Tu  mua gì thì mua, miễn  bản   ăn no là  .
Bạch Tu vốn định trêu chọc xem phản ứng của cô bé thế nào, ai ngờ     chẳng để tâm đến “tín hiệu”  của . Thấy ,  cũng thôi  lượn lờ vô ích nữa mà  thẳng đến kệ hàng , vơ lấy sữa bột  ném  xe đẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-25-sach-vo-long-cho-be-12.html.]
Anh bỏ  hơn chục hộp  mới dừng tay, tiếp đó    xem những món đồ khác.
Dạo xong một vòng thì đồ hữu dụng lẫn vô dụng đều  mua về chất thành một đống, mãi đến khi xe đẩy  thể chứa thêm  nữa  mới chịu dừng .
Tinh Tế với Trái Đất  một điểm chung đó chính là hệ thống chữ . Lúc thanh toán, dãy   dài ngoằng phía  suýt chút nữa  Linh Khê đếm đến hoa cả mắt.
Cô thầm nghĩ trong lòng, lẽ nào tiền tệ của ngoại tinh  mất giá đến thế ư?
Cô len lén liếc  sắc mặt Bạch Tu, thấy  vẫn bình tĩnh như  khi, chẳng hề  chút d.a.o động nào nên trong lòng bất giác thở phào nhẹ nhõm. Cô thầm nghĩ, xem  mua ngần  thứ cũng chẳng tốn bao nhiêu.
Mua đồ xong,  ném tất cả  nút  gian  ôm cô bé về nhà.
Trên đường , Linh Khê  chỉ một  vuốt ve cổ tay  và thầm nghĩ, cô cũng  vòng tay  gian  nè,  mau mau lớn lên thôi, lớn lên là  thể dùng nó  .
Về đến nhà với tâm trạng vui phơi phới nhưng khi  đặt chân đến cửa, bụng Linh Khê  lập tức réo lên ùng ục.
Bạch Tu cũng  thấy nên đặt cô bé xuống tấm thảm trong phòng khách   pha sữa bột.
Linh Khê ôm bình sữa,  nghiêng  tấm thảm nhung, trong lòng cô cảm thấy vô cùng thoải mái và thầm nghĩ cuộc sống thế  thật là tuyệt vời!
 lúc nhận lấy bình sữa thứ hai thì chuông cửa vang lên.
Hóa  là Kede và Elise đến. Vừa  cửa, Elise lập tức xác định  vị trí của Linh Khê.
Nhìn thấy bình sữa khổng lồ trong tay cô bé, Elise  khỏi kinh ngạc hét lên: "Trời ạ! Bạch Tu,    thể cho Nhân Ngư nhỏ dùng bình sữa lớn thế  hả?"
Bạch Tu nhíu mày: "Sao ?"
Kede cũng mang vẻ mặt khó : "Cậu cho Nhân Ngư nhỏ uống nhiều như  sẽ  con bé bội thực đó!"
Elise cũng liên tục gật đầu, ánh mắt cô   Bạch Tu tràn ngập sự khiển trách!