Cô bé tu một mạch hết veo lượng sữa của năm bình, khiến trái tim non nớt của Lacey  bên cạnh  khỏi run lên bần bật...
Nhìn Linh Khê khỏe khoắn thế , cuối cùng   cũng  thể thở phào nhẹ nhõm. Suốt mấy ngày qua, tâm trạng ai nấy đều  phần nặng nề, vì thế, tất cả đều trở về nhà  nghỉ ngơi.
Dù Bạch Tu  mấy ngày  chợp mắt nhưng tinh thần của  vẫn  kiên cường, chỉ thoáng chút mệt mỏi mà thôi.
Linh Khê vì  tiếp nhận truyền thừa nên cũng hao tổn  ít tâm sức. Trời mới nhá nhem tối, một điều khá hiếm thấy là tất cả   đều  nghỉ ngơi.
...
Sáng tinh mơ ngày hôm , Bạch Tu chỉ  khẽ động, Linh Khê  trong vòng tay   thức giấc. Phải , đêm qua Linh Khê  ngủ chung với Bạch Tu...
“Chào buổi sáng.”
“A ~” (Chào buổi sáng.)
Ăn sáng xong như  khi, Bạch Tu  cho Linh Khê chiếc váy mới tinh,  ôm cô bé  khỏi nhà.
“Anh sẽ đưa em sang nhà Elise nhé, hôm nay   việc cần  .”
Linh Khê ngoan ngoãn gật đầu đồng ý: “A a a.” (Vâng ạ, kiếm tiền là việc quan trọng.)
Bạch Tu xoa đầu Nhân Ngư nhỏ đầy yêu thương,  bảo: “Xem      giảm bớt lượng công việc thôi, nếu  thời gian ở bên em sẽ quá ít.”
Linh Khê vỗ nhẹ  tay  như để an ủi: “A a a.” (Không   ạ, em  ngoan,  cần   ở cạnh suốt.)
Bạch Tu khẽ thở dài. Dù cô bé   hiểu    nhưng   chẳng tài nào hiểu  ý của cô bé, quả thực vẫn thấy thiếu thiếu một cái gì đó.
Mới sáng sớm tinh mơ, Elise   gặp bé Linh Khê nên tâm trạng cực kỳ phấn chấn. Cô  vội vàng nhiệt tình chạy tới ôm chầm lấy Nhân Ngư nhỏ.
“Bạch Tu  cứ yên tâm nhé! Nhà   hồ bơi to ơi là to, bé Khê Khê nhất định sẽ thích mê cho xem. Anh cứ yên tâm   việc !”
Bạch Tu cũng  mấy để tâm, chỉ đáp  một cách thờ ơ: “Để lát nữa  cho  xây một cái hồ bơi thật to ở nhà . Cảm ơn cô  gợi ý.”
Elise: “...”
Bạch Tu xoa nhẹ đầu Nhân Ngư nhỏ,  đó  rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-39-cong-viec.html.]
“Đi thôi nào, chúng   hồ bơi khổng lồ bơi lội tung tăng nhé!”
Lúc  Kede cũng   việc gia tộc cần  ngoài,   lo lắng dặn dò Elise: “Em yêu , đừng chơi lâu quá nha,  sợ em sẽ mệt đấy...”
Elise chẳng hề để tâm, xua tay đáp: “Mắc ! Anh thấy cá bơi mệt bao giờ  hả? Em   đám Nhân Ngư chuyển hóa về  !”
Kede há miệng định  gì đó nhưng   thôi: “Vậy em nhớ cẩn thận đấy nhé, hễ  gì bất thường là  báo  ngay!”
“Biết ,  ! Anh mau  !” Elise sốt ruột giục.
Dõi theo bóng lưng vui vẻ của Elise đang bế Nhân Ngư nhỏ hướng về phía hồ bơi, Kede chỉ  lắc đầu ngao ngán. Thôi  cứ  nhanh  về nhanh cho chắc!
Đã mấy ngày  tới nghị viện, Bạch Tu vội vàng  một mạch đến thẳng văn phòng  việc.
Anh   khỏi,   phía   bắt đầu xì xào: “ là đại quý tộc  khác,  đến  lúc nào thì đến...”
Một thanh niên tên Cady bước đến,   khinh khỉnh  với những kẻ đang bàn tán: “Ngài Bạch Tu nhà chúng  bận trăm công nghìn việc, đến lượt một nhân viên quèn như  ở đây lắm lời ?”
Nhân viên  tỏ   phục: “Sao nào, Cady  nghĩ   tư cách dạy dỗ  ?”
“  cho  , đại hội   kết thúc,  khi ngài Bạch Tu của    đại nhân nhà  cho lép vế đấy!”
Cady khịt mũi khinh thường: “ chờ xem đây! Chẳng qua chỉ là một kẻ muôn đời về nhì mà thôi!”
Dứt lời,   lập tức rời , bỏ   nhân viên  tức đến mặt mày xanh mét. Những nhân viên khác chẳng ai dám xen , vì cả hai   đều   dạng dễ đụng. Đành chịu thôi, ai bảo đại nhân của    như   cơ chứ...
“Cốc cốc cốc...”
“Mời .”
Cady cúi đầu chào hỏi: “Ngài Bạch Tu, chào buổi sáng ạ.”
“Ừm, chào buổi sáng.” Tâm trạng Bạch Tu xem  cũng khá .
“Mấy hôm nay ngài  việc gì bận  ạ?”
Bạch Tu lắc đầu : “Không  gì. Nhân Ngư trong nhà  bệnh nên   yên tâm lắm.”
Nghe , Cady ân cần hỏi thăm: “Vậy hiện giờ  khỏe hơn  ạ?”