Cô cứ ngỡ  sẽ hỏi  là ai.
Nào ngờ,    cô   . Giọng  cũng  giống ngày thường,  mà   cô như nhũn ,  dám cất lời,  càng  dám cử động.
Tiếng thở của    gấp gáp. Linh Khê thầm thấy may mắn  là Nhân Ngư nên  cần hô hấp bằng phổi, nếu  thì  sớm bại lộ .
Cô  thấy  lặp  một  nữa. Sợ  sẽ bước tới nên cô hoảng hốt : "Anh Bạch Tu, là em đây mà. Em gái lớn ,     ! Phải giữ  cách!"
Ngay  đó, khung cửa sổ sát đất  mặt vỡ tan tành. Cô giật  thoát khỏi giấc mơ, ngơ ngác  bật dậy, đầu óc đau nhói từng cơn!
Mãi đến khi Bạch Tu từ phòng tắm bước , cô mới nhớ    mơ một giấc mơ nhưng đầu vẫn đau như búa bổ, mí mắt nặng trĩu.
Cô cố gắng gượng  một câu,   đổ vật xuống giường ngủ tiếp.
Mãi đến khi tỉnh   nữa thì trời  tối hẳn. Trong cơn mơ màng, cô  Bạch Tu bế cho ăn tối,   chìm  giấc ngủ li bì.
...
"Vậy là, hôm qua em ngủ ở nhà cả ngày luôn hả?" Elise  hỏi  trầm ngâm suy nghĩ.
Linh Khê gật đầu: "Vâng, hôm nay em thấy khỏe hơn nhiều ."
"Em  em mơ một giấc mơ, tỉnh dậy thì đầu  đau  ?"
Linh Khê gật đầu lia lịa: "Vâng , em cũng  hiểu  nữa!"
Elise  Linh Khê với ánh mắt là lạ: "Em mơ thấy gì thế?"
Linh Khê  chột , ấp úng đáp: "Em  nhớ rõ nữa…"
Elise  hỏi dồn, chỉ : "Em   ? Nhân Ngư chúng   hiếm khi mơ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-54-to-tien-nhan-ngu.html.]
"Nghe  từ  lâu về , tổ tiên Nhân Ngư của chúng  tạo  ảo mộng cho các sinh vật khác, khiến con mồi chìm đắm trong giấc mơ,  nhân cơ hội đó ăn thịt chúng!"
"Đó chính là tạo  ảo giác, một loại dị năng thuộc về tinh thần và Nhân Ngư thường là kẻ nắm quyền chủ động."
Cô   Linh Khê với vẻ  khó hiểu: " trường hợp Nhân Ngư tự tạo  ảo mộng cho chính ,  còn  nó phản phệ ngược  như em, thì đây là  đầu tiên chị  thấy đấy!"
Linh Khê ngẩn   : "Em   tự tạo  , em còn chẳng  nó xuất hiện thế nào nữa mà."
Bỗng cô nghĩ  một vấn đề khác: "Vậy nếu tổ tiên Nhân Ngư gặp  con mồi  tinh thần lực mạnh hơn  thì  ạ?"
Elise suy nghĩ kỹ một lúc  trả lời, giọng  chắc chắn lắm: "Trong tộc Nhân Ngư  ghi chép , nhưng chị cũng  chắc  thật  ."
"Nếu gặp  con mồi  tinh thần lực cao hơn  thì coi như tiêu đời! Con mồi đó sẽ khống chế ngược  Nhân Ngư, khiến Nhân Ngư rơi  tình thế tiến thoái lưỡng nan!"
Cô  ngừng  một chút, vẻ mặt bỗng trở nên  ngượng ngùng.
Linh Khê hỏi tới: "Vậy kết cục  thảm lắm  ạ?"
Vẻ mặt Elise thoáng khó xử, cô  ngập ngừng : "Đương nhiên là thảm , nhẹ thì  phản phệ,  ăn thịt…"
Linh Khê há hốc miệng: "Bị ăn thịt luôn  mà còn nhẹ ạ! Cá  còn thì   mà nặng  nữa!"
Mặt Elise  ửng đỏ, cô   khe khẽ: "Chị   chuyện  trong nhật ký của một vị tổ tiên từng  phản phệ, dùng để răn dạy con cháu trong tộc, rằng dị năng Ảo Giác  thể sử dụng một cách tùy tiện !"
"Vị tổ tiên đó  khi  phản phệ, con mồi hèn hạ   nhân cơ hội đó mà… Mà chiếm đoạt ngài ,  ép buộc vị tổ tiên Nhân Ngư giống đực đó   ngừng đẻ trứng, đẻ trứng cho nó…"
"Trời ơi, đáng sợ quá  mất!"
Elise  bộ ôm tim  vẻ sợ hãi lắm, Linh Khê  mà khóe miệng cứ giật giật...
Cái diễn biến truyện kiểu gì thế !  nghĩ , nếu  một thứ gì đó  đến ma chê quỷ hờn ép  đẻ trứng,  lẽ đúng là còn khổ hơn cả chết!
Xem      cẩn thận hơn mới , tuyệt đối  thể tùy tiện sử dụng tinh thần lực. Kết cục  đúng là thảm quá , sợ thật đấy ~