Bây giờ, sức ăn của Linh Khê  gấp đôi  , mỗi bữa đều  ăn  nhiều nhưng Linh Khê cũng ăn  nhanh.
Quả thực cô bé ăn đồ cay nóng  dễ  nổi mụn, bởi vì mỗi ngày cô bé đều uống  nhiều nước ~
Ít nhất là một thùng nước 10 lít. Elise cũng . Hiện tại, Linh Khê   thể duy trì đôi chân trong một ngày, nếu cố gắng, hai ngày  biến thành đuôi cá cũng  thành vấn đề.  bên ngoài   nước thì bên trong cơ thể  thể thiếu nước .
Phải uống đủ nước mới .
Bữa tối vui vẻ kết thúc, Bạch Tu lấy  một thứ và đưa cho Linh Khê.
"Cái  cho em dùng khi  học."
Linh Khê nhận lấy một vật trông giống như máy tính bảng, hỏi: "Đây là cái gì  ạ?"
"Đây là máy mua sắm, ở trường  mua gì thì cứ tự  lên đây tìm là ."
Linh Khê  bắt đầu thao tác, đây quả thực là một ứng dụng mua sắm mang theo , bên trong bán đủ thứ, đương nhiên chỉ giới hạn trong phạm vi hành tinh chủ.
Nghe Bạch Tu  thì cái    liên kết với thẻ của , mua bất cứ thứ gì bên  sẽ tự động thanh toán, còn cô bé cần gì cứ thoải mái mua.
Cô bé mỉm  ngọt ngào với Bạch Tu: "Cảm ơn  Bạch Tu ~"
Bạch Tu chỉ mỉm , bên  Mạn Mạn   ý kiến, níu áo cha : "Con cũng , con cũng  mua đồ."
Kede cũng  chuẩn  sẵn,   lấy  cho bé Nhân Ngư Mạn Mạn xem: "Bé cưng Mạn Mạn, con  nhận  chữ   ?"
Mạn Mạn vẫn   chữ nhưng cô bé  xem hình!
Sau khi bấm loạn xạ một hồi thì  còn hứng thú nữa, vẫn  thú vị bằng xem phim hoạt hình!
"Con  cần cái  nữa, con  xem phim hoạt hình!"
Kede luôn luôn đáp ứng  yêu cầu của con gái: "Được thôi, cha xem cùng con ~"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-71-may-mua-sam.html.]
Xem   bao lâu, Mạn Mạn   bò  sofa ngủ  . Chơi cả ngày  sớm mệt lả, ăn no xong thì  còn chút sức lực nào, chẳng qua là cố gắng gượng gạo mà thôi.
Trời cũng  còn sớm nữa, hai  Bạch Tu nhanh chóng về nhà.
Về đến nhà, Linh Khê sắp xếp những thứ cần chuẩn  cho ngày mai  học. Thực  cũng chẳng  gì nhiều để chuẩn , một cái máy mua sắm là đủ , thiếu gì thì mua thêm ~
Bạch Tu chỉ  bên cạnh  Nhân Ngư nhỏ loay hoay, giữa  và cô bé   một chút  cách.
Điều    nghĩa là  còn  thiết nữa, mà là  cách giữa nam và nữ. Nhân Ngư nhỏ  đầy ba tuổi   thể biến thành chân,  khi biến thành chân thì  còn ngủ chung phòng nữa.
Linh Khê chuyển đến phòng ngủ phụ, tự  trang trí căn phòng theo sở thích, giống như một nàng công chúa nhỏ, mỗi ngày đều xinh  rạng ngời.
Tủ quần áo trong phòng ngủ mà Bạch Tu tưởng tượng rằng quần áo nam nữ mỗi  chiếm một nửa,    thành hiện thực.
Nhân Ngư nhỏ nhà   tự  chọn quần áo,  tủ quần áo nhỏ của riêng ,   gian riêng tư của  , Bạch Tu cảm thấy Nhân Ngư nhỏ  cách   xa...
"Anh Bạch Tu,   ?"
Linh Khê cảm thấy hiện tại như  cũng  ,  em mà, chênh lệch tuổi tác lớn đến  cũng cần giữ  cách,  còn là lúc nhỏ nữa.
Mình cũng   trẻ con,   thể suốt ngày ngủ cùng một  đàn ông trưởng thành, lỡ như nảy sinh sự dựa dẫm thì ? Lỡ như   chịu trách nhiệm thì ?
Cho nên,  cách tạo nên vẻ , mặc dù phản ứng của      kỳ lạ.
Bạch Tu im lặng một lát  : "Anh  , Khê Khê lớn ,   vui."
Linh Khê quỳ  sofa, vỗ vai  an ủi: “Anh Bạch Tu,   ‘bố bỉm’ suốt bao nhiêu năm , em quyết định cho … Nghỉ phép một  đấy.”
Bạch Tu: "?"
"Không    là  đợi em lớn , sẽ  tìm đối tượng ?"
Linh Khê  , xoa cằm : "Em cho rằng, thời cơ  đến ."