"Alô?"
Sói Xám Lớn   !
"Ơ... Anh Bạch Tu?"
Bạch Tu cảm giác    , tinh thần lực bỗng d.a.o động mạnh  cả   xuất hiện ở nơi .
Anh cau mày quan sát xung quanh. Kẻ nào to gan dám dùng tinh thần lực tập kích ? Muốn c.h.ế.t cũng   lựa chỗ! Anh  định dùng biện pháp mạnh phá tan ảo cảnh ...
Kết quả   thấy một giọng  quen thuộc. Khi    và  thấy   đến,  khựng  một chút, vẻ mặt khó đoán, hỏi: "Em là... Khê Khê? Sao em  ở đây?"
Linh Khê cũng ngớ , bán tín bán nghi tiến lên sờ sờ  Bạch Tu,   vội vàng lùi  xa. Không đúng...
"Sao   em là Khê Khê? Em  cao thế  cơ mà!"
Bạch Tu trả lời với vẻ dửng dưng: "Gương mặt em  dễ nhận ." Chỉ là càng lớn càng xinh  hơn mà thôi.
Chẳng lẽ   mơ thấy cả  Bạch Tu? Bạch Tu trong mơ cũng thông minh đến  ? Hay là do  luôn nghĩ   thông minh như thế?
Bạch Tu  "thỏ con" Linh Khê đang  xổm  đất, bắt đầu nghiêm túc quan sát môi trường xung quanh.
Đây là một khu rừng. Khê Khê mặc đồ thỏ con, còn ... Là sói?
Khóe miệng  khẽ cong lên. Anh thích vai diễn .
Anh  tinh thần lực của tộc Nhân Ngư  hề yếu, nhưng  ngờ Khê Khê nhà  còn nhỏ mà   thể tạo  một ảo cảnh bền vững đến , mãi vẫn  tan biến.
Nhìn vẻ mặt của cô thì  vẻ cô  bất ngờ khi thấy  xuất hiện? Chẳng lẽ đây là ảo cảnh cô tạo  trong vô thức?
Anh chợt nghĩ đến một khả năng: Có  tối qua   dọa cô sợ, nên bây giờ cô mới gán cho  hình tượng  ?
Bạch Tu mỉm  hỏi: "Đây là  thế?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nang-tien-ca-be-bong-o-tinh-te/chuong-73-mac-ket.html.]
Linh Khê cúi đầu lí nhí: "Em cũng   ~"
Bỗng nhiên, Bạch Tu tiến  gần vài bước. Linh Khê theo phản xạ lùi , lòng thầm lo lắng: Sao giấc mơ còn  tan! Mình   ngoài!
Bạch Tu  cô đang cố  gì. Anh cảm nhận  ảo cảnh đang d.a.o động   định – cô đang cố phá vỡ nó.
 mà,  còn  tận hưởng đủ. Sao  thể để cô phá hỏng dễ dàng như  chứ ? Nghĩ ,  trực tiếp dùng tinh thần lực của  gia cố  ảo cảnh. Trừ phi chính   rời , nếu  cô sẽ  nhốt mãi trong ...
 Linh Khê  hề  điều đó. Cô chỉ cảm thấy lúc  Bạch Tu thật đáng sợ, dù  đang mặc bộ đồ ngủ hình sói trông  dễ thương. Cái cảm giác  quen thuộc  xa lạ  khiến cô bất an.
Trong lòng cô dâng lên một cảm giác hoang mang và bất an, rõ ràng đây là giấc mơ của chính  cơ mà!
Đây là phản ứng theo bản năng khi đối mặt với   tinh thần lực mạnh hơn, dù  cô vẫn     chủ  năng lực của .
Cô cứng ngắc mở miệng,  dối: "Anh Bạch Tu ơi,  ở đây chơi một  lát nhé, em... Em  vệ sinh một chút, em  ngay đây!"
 còn  kịp bước , cô   kéo tay . Giọng  mang ý trêu chọc của Bạch Tu vang lên: "Anh  cùng em."
Linh Khê trợn tròn mắt: "Cái gì? Anh... Anh điên ? Anh  xem em  vệ sinh ?"
Mặt Bạch Tu vẫn thản nhiên, bình tĩnh hỏi : "Có  ?"
Như thể chính cô đang  quá vấn đề lên !
Cô cố nặn  một nụ  gượng gạo: "Anh  xem... Con gái  vệ sinh ?"
Bạch Tu lắc đầu: "Không .  em mới 5 tuổi, trong rừng nhiều côn trùng, lỡ cắn  m.ô.n.g em thì ?"
Nói ,  còn cố tình liếc  phần m.ô.n.g của bộ đồ thỏ cô đang mặc. Mặt Linh Khê thoắt đỏ thoắt xanh. Anh... Anh... Lại giở trò lưu manh!
Linh Khê tức giận thực sự.  nghĩ , đây là giấc mơ của  cơ mà! Sao  để  khác bắt nạt trong chính giấc mơ của  ! Thật vô lý!
Cô   ,  thèm  Bạch Tu nữa, nhắm mắt , tập trung tinh thần cố gắng phá vỡ ảo cảnh .
Bạch Tu cảm nhận  Nhân Ngư nhỏ đang cố gắng giành  quyền kiểm soát ảo cảnh. Anh   đối đầu quá gay gắt, sợ rằng sự xung đột tinh thần mạnh mẽ sẽ  cô  thương.