Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm trao giải Kim Quang, ngoài trời gió khô. MC bật tên Ảnh Đế – ngạc nhiên: Giang Thần.
Anh bước lên sân khấu, tay nhận cúp, mắt quét một vòng dừng ở hàng ghế thứ ba khu A – nơi một phụ nữ tóc buộc thấp, váy đen, kính trong. Lâm Tịnh đến muộn, thảm đỏ, trong bóng đèn rìa.
@thichancommem
MC đưa micro. Cả trường nín thở, bình luận trực tiếp treo chờ câu “cầu hôn truyền hình.” Ai cũng đường.
Giang Thần :
— “Cảm ơn đạo diễn, tổ ánh sáng, tổ âm, và biên kịch – cho nhân vật mà đàn ông giống như thế ngoài đời.”
Anh dừng một giây, xuống hàng A.
— “Có hỏi, ‘Nay vợ yêu cho Ảnh Đế một danh phận ?’ – Câu trả lời là: Chưa.”
Khán phòng ồ một tiếng. Máy ảnh lật nhanh như mưa. Anh giơ cúp lên, một cách kỳ lạ – ngông, ngoan.
— “ nghĩ, danh phận nhất thiết cho. Có những xứng đáng với nó chỉ vì cách họ sống. Từ hôm nay, tự cho danh phận: đàn ông của nhà biên kịch Lâm Tịnh.”
Sét đánh ngang tai giới truyền thông. Hot Search #1 nổ tung:
“Ảnh Đế: ‘ tự cho danh phận’.”
Phía , fandom chia ba: hò reo, bật , chửi “đàn ông ảo tưởng”. PR hãng mừng . Quản lý của nhắn tin: “Cậu xong đời Thần ơi!” Anh nhắn : “Sống thôi.”
Ở hàng ghế A, Lâm Tịnh ngửa mặt – kiểu hiếm lắm. Cô lên, vỗ tay. Cô nhắn cho một tin – đúng ba chữ: “Đừng quá lời.” Anh đáp: “Anh ít lắm .”
Họp báo hậu trường, phóng viên bao vây, ném câu hỏi như b.ắ.n pháo:
— “Hai chính thức?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nay-vo-yeu-da-cho-anh-de-mot-danh-phan-chua/chuong-4-dem-kim-quang-co-ay-chua-cho-toi-danh-phan-vay-toi-tu-cho.html.]
— “Bao giờ cưới?”
— “Danh phận hôm nay giấy tờ ?”
Giang Thần :
— “Hôm nay ngày cô cho gì. Là ngày đặt tên cho cách yêu.”
— “Vậy khi nào Lâm tiểu thư cho?”
— “Khi nào cô . chờ.”
Lúc khỏi sảnh, hành lang vắng. Ở góc rẽ, Lâm Tịnh tựa tường, ôm cúp Hải Đăng cô nhận buổi chiều (giải công bố ở lễ bên lề). Anh dừng mặt cô, . Cô cúc áo thứ hai của , khẽ:
— “Em thích ‘trình diễn’.”
— “Anh cũng ,” đáp. “ chán khác đặt tên cho .”
— “Em cũng chán,” cô gật. “Vậy ngày mai, 8:45, cục dân chính quận Đông Phố. Đi đúng giờ. Không live.”
— “…”
— “Mang bút.”
Giang Thần cô thêm hai giây, thành tiếng – hiếm.
— “Rõ.”
Tối đó, Weibo của Lâm Tịnh đăng một câu duy nhất, mở bình luận: