Nhiều năm ,  con gái ngài yêu thương    hậu cung,  yêu mến vị văn quan phong thái ngời ngời Chúc Hải Sinh.
Ngài ôm ấp chút tâm tư vì yêu sinh hận.
Lại lo lắng Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân Triệu Quân công cao lấn chủ, sai Chúc Hải Sinh  chứng giả, tự tay tiêu diệt Triệu gia, khiến ba đời Tướng Quân phủ   c.h.ế.t lành.
Cũng khiến mẫu   ở hậu viện chịu đủ dày vò.
Nàng vốn nên là cây thương  hồng tung hoành sa trường, cuối cùng  ở hậu viện thành một đám mây chìm, nghiền nát thành bùn.
Nhiều năm , gặp  con gái của nàng, trong lòng ngài tràn đầy hổ thẹn.
Cam tâm tình nguyện mắc câu.
Nửa đêm mộng mị, đều là hối hận đối với chuyện cũ  qua.
Đáng tiếc.
Ngày xưa gieo nhân, hôm nay gặt quả.
21
Khi tuyết đông rơi xuống, Hoàng Thượng   còn  nữa ,  thở mong manh.
Thừa Tướng Chúc Hải Sinh  cung  di chiếu.
Ông   khi Lâm thị c.h.ế.t  từng gây khó dễ cho , mà là im  lặng tiếng.
Lúc  cuối cùng cũng tìm  cơ hội hiến kế với Hoàng Thượng, để  tuẫn táng.
Đợi ông   khỏi điện, liền   dẫn đến chỗ .
Chúc Hải Sinh trấn định thong dong, “Di chiếu đều là  theo khẩu dụ của Thánh Thượng, sớm   xong, ngươi lúc  tìm  cũng vô dụng.”
Ta tự tay rót cho ông  một chén rượu mai, “Nghe  phụ  từng ví mẫu   như hoa mai, màu hồng tục diễm; mà kế mẫu  là sen đầu hạ, màu xanh uyển chuyển.”
“Phụ  thích màu xanh như ,   đỉnh đầu  cũng xanh mướt ?”
Phía  ông , một  đàn ông  đẩy .
Ta  gương mặt trắng trẻo , “Phụ      là ai ?”
Trong ánh mắt  thể tin nổi của ông ,   từng chữ từng chữ, “Đây là tình nhân của Lâm thị, cũng là cha ruột của Chúc Thuấn Hoa.”
Chúc Hải Sinh thất thểu lùi về , ngã  xuống ghế.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Ta  rạng rỡ, “Phụ   , Lâm thị khi quen  ông,  sinh hạ một đứa con gái  ?”
“Sau  bà  cùng ông gian díu, dùng con gái ba tháng tuổi của  đổi   ngoài.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngam-hac-ben-song/het.html.]
“Cái vị thiên kim giả mà ông yêu ai yêu cả đường  lối về , thật  là con gái của Lâm thị và  đàn ông khác.”
Chúc Hải Sinh trạng như điên cuồng, lắc đầu nguầy nguậy, “Không thể nào, Lâm thị chỉ là lương thiện, bà  và Thuấn Hoa  hề  huyết thống.”
“Ngược  mẫu  ngươi từng gian díu với Hoàng Thượng, ngươi   con gái .”
Ta  ông  chọc tức đến bật  thành tiếng, “Ông tự hỏi lòng , lời  ông thật sự tin ?”
“Ông rốt cuộc là thật sự  chứng cứ,  là vì thói trăng hoa của  mà tìm lý do?”
Vẻ mặt ông  trống rỗng, thần sắc thảm thương.
Bước chân nặng nề rời khỏi cung.
Ở nhà  đầy nửa ngày, liền treo cổ tự vẫn.
22
Ngày Thất Hoàng Tử đăng cơ,  dâng lên một bức tranh hạc trắng tự tay vẽ.
Hoàng Thượng khi mang  về cung, tưởng rằng  là con hạc trong ao .
Ngài chỉ coi như nuôi một món đồ chơi nhỏ, xoa dịu nỗi hổ thẹn trong lòng .
   lấy  nhập cuộc.
Sau ngày đó, hậu cung thiếu  một vị phi tử, thiên lao thiếu  một vị Thái Tử Trắc Phi.
Giang hồ nhiều thêm hai nữ tử bình thường.
Ta tên Vấn Kinh, nàng tên Tiểu Kế.
Vấn Kinh trị ho, Tiểu Kế thanh nhiệt.
Nửa đời còn  của chúng  sẽ cắm rễ khắp chân trời góc bể, giống như cỏ xuân năm năm  xanh.
Vương Huy Âm dung mạo hơn , tài tình hơn .
Nếu như gả  nhà thường dân,  chắc   sống .
 hết   đến  khác nàng  là đứa con do di nương sinh ,  quý nhân chọn trúng trở thành công cụ.
Mục đích của nàng và  khác , nhưng cũng đều sống vô cùng cẩn trọng.
Một bước sai, là vạn kiếp bất phục.
May mắn là, chúng  đều sống sót.
Điều duy nhất  cầu xin Thất Hoàng Tử, chính là mang nàng cùng  rời kinh.
Bạch vân thăm thẳm, hạc biệt  sơn.