Chung Thiếu Quỳ  nhẹ,  ho sặc sụa.
“Người , thuốc...”
“Không,  cần thuốc nữa. Thuốc đắng lắm,  uống đủ , quá đủ .”
Hắn xua tay,   giường thở dốc,  từ từ thở đều .
 
Nhìn lên trần nhà,  :
“Lúc trẻ  ngu dốt, chẳng xem mạng   gì. Những năm qua bệnh tật dây dưa, chính là báo ứng, là quả  gieo.”
 
“Trước khi c.h.ế.t còn  gặp  nàng một ,  mãn nguyện .”
 
Ta nhẹ gật đầu:
“Vậy ngươi cứ  cho thanh thản, đừng luyến tiếc, đừng  đầu . Ta sẽ mời đạo sĩ siêu độ cho ngươi nhiều một chút. Kiếp  đầu thai  một nhà tử tế, cha  yêu thương như  thương Chung Cẩn và Chung Lan Hi. Được ?”
 
“Được!”
 
Chung Thiếu Quỳ nhắm mắt, trút  thở cuối cùng ngay  mặt .
 
Cha chết, hai đứa con  về quê chịu tang thủ hiếu.
 
Dâng biểu mười hai , hoàng thượng thu hồi lệnh thủ hiếu mười hai  — hai đứa chỉ về đưa tang, chôn cất xong thì lập tức cùng vợ con trở  kinh.
 
Chỉ còn   và cha  chồng ở  quê nhà.
 
Ta giữ đạo  con dâu, ở  giữ tang cho Chung Thiếu Quỳ.
Suốt ba năm  bước chân  khỏi cổng nhà họ Chung.
 
Ba năm, hơn ngàn ngày đêm —   buồn chán ?
 
Không hề.
 
Hai nàng dâu gửi cho   ít thoại bản, ngày nào cũng nhàn nhã thoải mái vô cùng.
 
Trước khi trở  kinh,  đến thăm Điền đại nương. 
 
Bà  già lắm ,   còn ngờ ngợ mãi.
 
“Bà ơi, là con đây, Hạ Hạ ở thôn nhà họ Vệ.”
 
“À, là cái đứa  phúc khí lớn đó !”
“Con đến thăm bà đây ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngau-phung-truong-ha/12.html.]
 
“Con  lòng .”
Bà nhẹ vỗ tay .
“Tốt, . Lúc    thấy con là đứa  phúc .”
“Sau  con sẽ càng  hơn nữa, càng  hơn nữa.”
 
Ngàn lời vạn ý, đều  cần  thành lời.
Ta để  quà biếu đủ để bà sống an  suốt phần đời còn .
 
Quay  kinh thành,  thứ đều  khác.
 
Cháu gái lớn chạy  ôm chầm lấy :
“Tổ mẫu ơi, tổ mẫu ơi!”
 
Cháu trai nhỏ cũng chạy theo, nắm tay , liên tục gọi “Tổ mẫu”.
 
Ba năm  ở quê giữ tang, hai đứa con dù thủ hiếu, nhưng  để vợ mang thai.
 
“Tổ mẫu ơi, chúng  về nhà thôi.”
“Mẹ  dọn phòng cho tổ mẫu từ lâu, ngày nào tụi con cũng mong tổ mẫu trở về.”
 
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Tổ mẫu, tối nay con ngủ với   ? Con   tổ mẫu kể chuyện!”
“Cha  tổ mẫu kể chuyện là  nhất!”
 
Ta  đáp:
“Được chứ. Tổ mẫu còn dành sẵn bao nhiêu chuyện , chờ kể cho các con  đây!”
 
Vệ Phùng Hạ ở tuổi bốn mươi,
Con cháu hiếu thuận,   ngưỡng mộ.
 
Phải ,  sống  .
 
 tất cả những điều    — đều là do  tự tính toán, tự phấn đấu mà giành .
 
Là  dùng chân tâm, mới đổi   chân tình.
 
Tất cả… đều là thứ  xứng đáng  .
 
-HẾT-