Xem   lo thừa . Anh chẳng thấy mất mặt khi  ăn vận khác , còn khuyến khích  ăn uống tự nhiên như ở nhà nữa.
Thôi thì,   khách sáo,  cũng đang đói. Thế là,  lấy dĩa và nĩa  lấy thịt cua ăn ngon lành.
- Chào cô thư ký xinh .
Đang lúc  cho viên thịt nướng  miệng thì Hoàng Thuận bỗng xuất hiện, hại  suýt chút mắc cổ.   hổ, vội lấy tay che miệng, gấp gáp nhai  nuốt.
Hóa ,  Lâm  mời cả hai  em nhà họ luôn .
- Chào . –  khẽ cúi đầu,  dám  vì sợ răng  dính thức ăn.
- Ừ. Trông em giống như em gái của Hoàng Thiên ,  giống thư ký chút nào.
- Anh Lâm cũng   ? – Hoàng Thiên bỗng lên tiếng, xen ngang cuộc trò chuyện giữa  và Hoàng Thuận.
- À,  . Anh đến cùng chủ tịch thành phố. Ông   gạ  vợ  cùng mà  chẳng   một  nên rủ . Lúc ông  còn  ngoài trung ương,   theo đoàn công tác dự hội nghị thượng đỉnh kinh doanh Việt Nam – Hoa Kỳ nên mới quen    giữ liên lạc tới tận bây giờ.
Hoàng Thuận chủ động lấy hai ly rượu, trao cho Hoàng Thiên một ly.
 trố mắt quan sát biểu hiện của hai  em họ. Họ cụng ly  uống trong khi hai đôi mắt cứ chằm chằm  .
 cảm thấy thật khó thở khi hai   xuất hiện cùng một lúc, giống như kiểu một nước  hai vua , chỉ khổ dân thường là  đây thôi.
Uống xong, Hoàng Thuận liền rời , đến bên cạnh chủ tịch thành phố. Theo   thì vị chủ tịch  mới về nhận chức tầm một năm nay thôi.
Đột nhiên,  no ngang, chẳng  ăn thêm nữa, chỉ lấy một ly nước trái cây, uống từ từ.
- Đứng đây nhé,   chào khách một vòng  sẽ   ngay. – Hoàng Thiên lấy thêm một ly rượu đầy từ cô nàng phục vụ  dặn dò .
- Được.
 cũng   kè kè theo  qua bên .  sợ mấy gã đàn ông  mời rượu .
Trong mắt của bọn họ,  là thư ký cho giám đốc kinh doanh thì chắc chắn  là một   tửu lượng cao.
Tuy  cũng  thể uống nhưng ít lắm.   thích bia rượu . Nói đúng hơn là  sợ, uống , ngày mai tỉnh dậy  mệt, lừ đừ, lừ đừ nguyên một ngày mới tỉnh hồn nổi.
Đâu chừng mười phút , Hoàng Thiên trở  cùng với  Lâm và một  phụ nữ  ,  quý phái. Có vẻ như cô  chỉ nhỉnh hơn  vài tuổi thôi.
Qua lời giới thiệu của  Lâm,   cô  là vợ , tên Thục Mỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-anh-truong-thanh/chuong-110-bua-tiec-dang-quen-2.html.]
- Chào cô Mỹ Trân nhé. Ban nãy  Hoàng Thiên  đồng ý tặng cho vợ chồng  một món quà, đó là biểu diễn một bản nhạc cùng cô Mỹ Trân đây. - Thục Mỹ tươi , nắm lấy tay  và .
 đưa mắt  Hoàng Thiên và thấy  khẽ gật đầu.
Trời ơi,    thể tự quyết định mà  hề hỏi qua ý kiến của  ?
Tay của . Tay của    còn linh hoạt như ngày xưa nữa,   bỏ chơi đàn từ  vụ tai nạn đó.
  thể chơi đàn  nữa, động tác chậm chạp sẽ biến  và  thành trò  cho   ở đây.
- Tay  đang đau nên  chơi đàn . –   sang Thục Mỹ và .
- Gì chứ? Sao  Hoàng Thiên    nhỉ?
- Chắc là cô  ngại vì đông  đấy. Cứ để  thuyết phục cô .
Thục Mỹ gật đầu  khoác tay chồng, cùng  rời , tiến đến chỗ các doanh nhân  tiếng.
Ánh mắt   dời sang Hoàng Thiên, hai tay  bấu chặt  tà váy khi thấy bước chân  đang nhích dần về phía .
- Cô định khiến  mất mặt với đối tác ? Nếu cần,  sẽ cho cô thêm tiền bồi dưỡng. Mau lên sân khấu với .
Giọng   nhỏ nhưng đủ cho   thấy.
 lắc đầu, tiếp tục viện cớ rằng tay  đang đau,  tiện thao tác. Thế nhưng, cái gã   cho rằng  cố tình  giá, còn  luôn  tiền sẽ trả cho .
- Cho dù   cho  nhiều hơn thế nữa thì  cũng  đàn .
Dứt lời,  xoay . Có điều, còn  kịp bước  thì Hoàng Thiên  tóm lấy cổ tay , đưa lên cao.
Dưới ánh điện sáng trưng,   rõ những tơ m.á.u đỏ hằn trong mắt . Anh đang giận dữ lắm ?
  vì khiến  mất mặt  nhiều ,  chọn cách khiến cho vợ chồng  Lâm hụt hẫng.
Phải, họ sẽ chỉ hụt hẫng một chút mà thôi,  gì nghiêm trọng .
- Đi theo .
Hoàng Thiên dùng lực kéo   nhưng  cũng tóm lấy cạnh bàn,  sức trụ .
Cái gã  quá cố chấp . Muốn đàn thì đàn một  , lôi kéo    gì cho đổ nợ  thêm.