Vừa ,   hôn liên tục lên môi Hoàng Thiên để  mềm lòng  sắt đá của .
Anh cứ  im, vẻ mặt đầy tận hưởng  đột ngột đưa tay lên giữ gáy  , hôn trả thật sâu, trao cho  hương vị ngọt ngào đầy kích thích.
- Được ,   theo em. Tất cả những gì em  là vì cái mặt bằng năm triệu  đúng ? – Anh rời khỏi môi , thì thào.
- Không , tất cả là vì tương lai của con em chúng . –  phụng phịu trả lời.
Hoàng Thiên bật , kéo  ôm  lòng, ve vuốt lưng . Xem ,  đàn ông  cũng dễ dụ ngọt thật.
   để   rằng  nhận   cũng  buồn khi cắt đứt tình bạn với Minh Chính.
- Anh, xin  vì  hiểu lầm . Thật may vì hôm đó   đến và đưa em . Em… em   chuyện là do Hellen .
- Em ? Làm  em ? – Anh đẩy  , mở to mắt  , hỏi dồn.
- Vô tình thôi, em  cửa hàng Black Roses và   cuộc  chuyện giữa chị  cùng gã đàn ông mạo danh Minh Trực.
Anh nhẹ gật đầu và  tiếng thở dài,  thú nhận với  rằng   thuê thám tử điều tra và  chuyện   ngày về Việt Nam.
Có điều, vì nghĩ tình ông ngoại của Hellen từng giúp ông nội  và vì cô  từng là  con gái  yêu thành thử    vạch trần nhưng  gọi điện cảnh cáo.
- Nếu còn  ,  sẽ  tha cho cô . Em hãy… bỏ qua   nhé.
 kéo bàn tay mềm đang nựng cằm  , tiếp tục chui  lòng , hít hà mùi hương nam tính quen thuộc.
Cứ như bây giờ là  ,    sóng gió nữa,   yên bình.   hận ai nữa, chỉ  yêu  và   yêu, thế thôi.
- Vậy… cuối tuần  em rủ Minh Chính đến nhà  chơi nhé.
- Ừ.
- À,  thấy Minh Trực là  thế nào? Anh  đang theo đuổi Ánh Tuyết.
- Rất , tuy tính tình  giống trẻ con nhưng là   thể gởi gắm đấy.
Câu  của Hoàng Thiên   yên tâm vô cùng. Cơ mà  chê   trẻ con ?  thấy Minh Trực còn chững chạc hơn  đấy chứ.
Không  đến bao giờ  mới cho  thấy  thực sự trưởng thành nữa.
 sống cùng  trẻ con  cũng  hẳn là tệ,  vui là đằng khác. Có lẽ  sẽ  già  khi sống cùng .
Anh  đáng yêu.  yêu  c.h.ế.t  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-anh-truong-thanh/chuong-169-tha-thu-2.html.]
Hơi ấm từ  lan sang, đưa  chìm  giấc mộng. Yêu  là quyết định đúng nhất trong đời .
Mong rằng  chuyến tàu  chung   thể về bến cùng , đừng bao giờ chia lìa nữa.
Khi ánh bình minh ló dạng, Hoàng Thiên cũng chuẩn  rời nhà.
Hôm nay,    hồ sơ thủ tục đăng ký giấy phép kinh doanh. Địa chỉ đăng ký là mặt bằng của Phạm Minh Chính.
- Anh  trai quá. –  hôn lên môi Hoàng Thiên  cho lời chúc may mắn.
- Anh .
- Tự tin là đức tính . Phát huy nhé.
Cả hai  hẹn mà đều tặng  một nụ .
  sắp tới đây,  sẽ bận túi bụi, nào là sửa sang  văn phòng  việc, mua máy móc, tìm kiếm khách hàng, nhập liệu, tuyển công nhân, quản lý, nhà thiết kế…
Hoàng Thiên rời   lâu thì Tấn Phong đến. Trông thấy chiếc xe quen thuộc dừng  cổng,  nhất thời bấn loạn vì    với  thế nào về chuyện giữa  và Hoàng Thiên.
  dặn Ánh Tuyết hãy để  tự  với  nhưng cuối cùng là kéo tận mấy ngày vẫn  mở lời .
- Anh tự lái xe ? Chân   khỏi hẳn ? –  vội hỏi khi thấy  bước  từ ghế lái.
- Anh lái gần gần thôi. Đi xa thì  tài xế. Có việc gần đây nên ghé xem em  nhà .
Khoảnh khắc Tấn Phong bước  cửa chính, mắt  dừng   đôi dép của đàn ông hồi lâu nhưng  chẳng lên tiếng thắc mắc,  lẽ   đoán  chủ nhân của nó là ai .
- Anh , Hoàng Thiên đến ở cùng em . –  đan hai tay  , lí nhí cất lời.
- Ừ. Khi  bản tin đó thì   . Mỹ Trân ,  cần cảm thấy khó xử với .
 gật đầu, cố gắng kiềm nỗi xúc động, vội lấy ít bánh ngọt cùng nước lọc đặt lên bàn.
Sau một vài lời thăm hỏi,  đem kế hoạch khởi nghiệp kể cho Tấn Phong . Kỳ thực,  cũng  chút gì đó  thoải mái khi mà cả  và Hoàng Thiên đều nuôi ý định kinh doanh nghành thời trang may mặc .
Có khi nào cả hai là đối thủ cạnh tranh  thương trường  ?
- Để  đoán nhé. Đối tượng khách hàng mà Hoàng Thiên nhắm tới chắc chắn là tầng lớp trung lưu trở lên. – Tấn Phong nhấp một ngụm nước và .
- Em cũng   nữa. Anh    gì. –  thật thà đáp.
- Em thử hỏi xem. Bên MK thì nhắm tới khách hàng là tầng lớp lao động bình dân thôi.