- Cháu.. cháu  thể  theo  ạ?
Nói xong thì  mới nhận   điên tới mức nào. Sao  dám to gan đòi bà chủ dắt  theo chứ? Ai coi nhà? Ai dọn dẹp? Hơn nữa, mấy  bạn quyền quý, sang trọng của bà sẽ nghĩ như thế nào?
Cũng may cho , bà chủ  để tâm nhiều thế, chỉ tiến , vuốt nhẹ lên tóc .
- Cô cũng  đưa cháu  nhưng    đây? Hôm nay Hoàng Thiên về , nó   mang chìa khóa theo. Thôi, hôm nào đó cả ba chúng  cùng   du lịch nhé.
- Dạ.
Bà Ngọc Minh gật gù, khen  ngoan  cất bước  thẳng.  vội vàng chạy  mở cổng cho bà. Khoảnh khắc chiếc ô tô khuất hẳn tầm ,  bỗng mơ màng thấy hai cái sừng của con quỷ  hiện  dụ dỗ   điều ác cắm  đầu Hoàng Thiên.
Bây giờ,  tạm thời bỏ trốn   ? Đợi khi chuẩn  tâm lý sẵn sàng thì  sẽ  .
Chiều đến, khi đồng hồ  điểm hai giờ chiều và  tiếng chuông cửa vang lên,  lấy hết dũng khí, chạy ù  cổng đón  yêu trong tâm trạng  mừng  lo.
Xe  qua ngưỡng cổng, Hoàng Thiên liền hạ kính xuống, nháy mắt mấy cái  mới lái  ga . Và khi   sấn tới phụ  xách đồ,  liền nhấc bổng , đặt lên đầu xe mà ngắm nghía.
- Nhìn ngoài thật vẫn thích hơn nhiều. – Tay  ve vuốt má , giọng  dịu dàng như nước.
- Anh uống rượu ? –   nhăn mặt khi  thở  phả  mặt .
- Ừ, một chút thôi,   dùng bữa trưa cùng mấy đối tác là doanh nghiệp lớn nên  uống một chút.
- Anh  công tác  mệt mà còn hẹn họ dùng bữa ? Sao  để khi khác?
Hoàng Thiên lắc đầu   đó vùi đầu  lòng .   thể cảm nhận  sự mệt mỏi của . Đôi tay vốn đang chơi vơi trong   vì bất ngờ dần dà hạ xuống  tấm lưng rộng mà ve vuốt, vỗ về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-anh-truong-thanh/chuong-48-chuyen-tinh-nhan-hay-lam-2.html.]
Làm  mà  mệt chứ? Lương của  tính  là hai mươi mấy triệu, còn  tiền  kiếm  thì gấp bao nhiêu  như thế, đương nhiên tâm sức cũng tỷ lệ thuận theo đó.
Nếu   sống cùng  con  ba năm,  sẽ cứ nghĩ  chủ cả thật sướng, chỉ việc giao việc cho cấp  , còn họ thì chắp tay  lưng,  ton ton cho  chứng.
- Mấy doanh nghiệp  là đối tác quan trọng của SunshineBank, nguồn tiền họ vay của chúng   lớn. Thế nên,  cần giữ chân họ. – Giọng  trầm trầm vang lên, đầu  ngừng dụi   như con mèo  nũng với chủ.
- Chuyện bên ngân hàng thế nào  ?
- Có hướng giải quyết ,  sẽ cho tăng lãi suất của khách hàng gửi  và giảm lãi suất của khách hàng vay . Ai cũng  lòng tham mà. Hơn nữa, ngày mai, bên cơ quan nhà nước sẽ lên tin trấn an lòng họ. Cho dẫu ngân hàng  chuyện thật thì nhà nước vẫn đảm bảo quyền lợi của khách hàng,  lo mất.
Dứt lời, Hoàng Thiên liền buông  ,  thẳng lưng và nở một nụ  mãn nguyện.
Tội nghiệp  đàn ông của , hẳn    mệt mỏi để nghĩ cách giải quyết  thỏa  việc. Có điều, giây phút ,  cảm thấy  vô cùng quyến rũ và ưu tứu.
   mất  ,     cách giữa hai  phận khác biệt trở thành bức tường thành ngăn cách chúng  đến với . Thế nhưng,      đây? Mua một cọc vé ? Hay chơi Viettlot? Hay đánh  đề nhỉ?
Đang miên man trong suy nghĩ kiếm tiền hợp pháp và phi pháp thì    bỗng   nhấc bổng lên. Theo phản xạ,  ôm chặt lấy cổ .
Cái tư thế bế bồng kỳ dị gì  trời?  đu đeo    chẳng khác nào con khỉ . Xấu hổ quá  mất.
- Anh, bỏ em xuống, đồ trong xe còn  lấy .
- Quần áo  đều nhờ nhân viên khách sạn giặt ủi cả , sạch sẽ thơm tho, chẳng  gì bẩn, mai lấy cũng  muộn. Giờ chúng  cần  việc quan trọng hơn.
Mắt  trợn tròn, đảo vòng vòng như rang đậu phụng. Chuyện quan trọng mà Hoàng Thiên  là cái chuyện tình nhân   ?   sẵn sàng.   tắm. À ,  nghĩ   ?
   lên giường cùng  khi mà cả hai chỉ  mới chuyển đổi mối quan hệ. Làm  đây? Làm  bây giờ đây?
Hoàng Thiên cứ thế mà bế  lên cầu thang, thẳng đến phòng  ném  lên giường. Nhìn bộ dạng  ung dung,  lượt tháo cà vạt, vớ, cởi vài chiếc cúc sơ mi gần cổ mà  chỉ  âm tường bỏ chạy ngay lập tức.   thứ tình yêu thuần khiết  khi tiến hóa lên tình yêu  dục vọng,   thích thế .