cứ lặp  lặp :
 
"Đợi chúng  học xong thạc sĩ,  cưới."
 
Cả hai chúng  học cao học  vất vả, lịch thực nghiệm kín đặc. Năm cuối  càng bận, đến thời gian ăn trưa cùng  cũng  .
 
  từng nghi ngờ điều gì,   tin tưởng .
 
Một ngày nọ,  về nhà  muộn, cau  :
 
"Giáo sư bắt  hướng dẫn một cô em năm hai, phiền c.h.ế.t . Sinh viên đại học chẳng   gì cả,  chẳng  dẫn tí nào."
 
Đó là  đầu tiên Lâm Sinh Sinh xuất hiện trong thế giới của chúng .
 
Khi , cô  chỉ là một  qua đường. Trình Mặc chẳng buồn  cô  lấy một cái.
 
 an ủi :
 
"Thôi mà, ai chẳng từng là sinh viên năm nhất chứ?"
 
Anh ôm , hỏi:
 
"Em thực sự   dẫn cô  ? Là em gái khóa  đấy, em  ghen ?"
 
  khẩy:
 
"Anh   gì thì , em chẳng quan tâm!"
 
Thật ,  yêu    nhiều.    thích trêu  tức, thích   vì  mà bồn chồn.
 
Anh nghiến răng  lao tới cù .
 
Cuối cùng, chắc là  giáo sư thuyết phục,  vẫn nhận hướng dẫn Lâm Sinh Sinh.
 
Anh hiếm khi nhắc đến cô em gái đó  mặt . Dù   hỏi,  cũng chỉ tỏ vẻ dửng dưng.
 
Cho đến một hôm,  đến phòng thí nghiệm tìm ,  đầu  thấy Lâm Sinh Sinh – mới  thì  cô  xinh đến thế.
 
Nước da trắng mịn,  như chạm  là rỉ nước, trẻ trung đáng yêu như một bông lan tím nhỏ, cứ theo  , ríu rít gọi:
 
"Sư ! Sư !"
 
Nếu    ở đó, cảnh tượng  chắc chắn  .
 
  chút lo lắng thoáng qua – nhưng chỉ thoáng qua thôi.
 
Vì khi ánh mắt Trình Mặc  về phía ,  bất an đều tan biến.
 
5
 
Sau khi  nghiệp thuận lợi, cả  và Trình Mặc đều ký hợp đồng  việc với một công ty ở Thượng Hải.
 
Chúng  thuê một căn hộ nhỏ, mang cả mèo theo. Một nhà ba , tuy nghèo nhưng hạnh phúc.
 
Những ngày đầu  , hai đứa   tiền,  tự nấu ăn, mang cơm theo, mỗi sáng  tàu điện hai tiếng đến công ty.
 
Trình Mặc  hề than khổ. Anh :
 
"Động lực mỗi ngày   là để  nấu cơm cho vợ, thấy vợ ăn món  nấu là vui nhất đời ."
 
 xót xa:
 
"Sau   tiền ,  cần tự mang cơm nữa."
 
Anh ôm :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-cuoi-toi-anh-roi-nuoc-mat-luc-ngoai-tinh-anh-co-khoc-khong/2.html.]
 
"Sau   tiền  vẫn nấu cho em ăn mỗi ngày. Em   chê đấy nhé!"
 
Hồi , Trình Mặc thật lòng   với .
 
Khi đó giá thịt đắt, mỗi tối nấu món thịt xào,   ăn một miếng, bỏ hết  hộp cơm của . Vậy mà lúc nào  cũng cảm thấy   vì  thể cho  một cuộc sống đủ đầy.
 
Thật   thấy  hạnh phúc. Nghèo thì nghèo, nhưng    yêu nâng niu trong lòng bàn tay, ngoài  mưa gió thế nào  cũng chẳng hề  đến.
 
Tết về quê,   còn bảo:
 
"Nhìn con trắng trẻo mịn màng thế , chắc là sướng lắm!"
 
Sau nửa năm  việc, chúng  kết hôn.
 
Tình yêu kéo dài bảy năm,  từng  thời kỳ nguội lạnh, thậm chí càng ngày càng yêu  nhiều hơn.   chắc chắn, Trình Mặc chính là  đó.
 
Ngày cưới, Trình Mặc nắm tay   sân khấu,  nức nở. Anh cảm ơn ba    sinh  , cảm ơn ông trời  đưa  đến bên . Anh   là  may mắn nhất, thề sẽ yêu  suốt đời.
 
Ai đó  video, đăng lên mạng,  hàng chục triệu lượt xem. Ai cũng : “Chú rể  chắc yêu cô dâu c.h.ế.t  .”
 
 cũng tin như .
 
Cho đến bây giờ,  vẫn  thể phủ nhận sự chân thành của Trình Mặc khi đó.
 
Chỉ là, tình yêu nồng nhiệt khi xưa bao nhiêu, thì khi tan vỡ  thê thảm bấy nhiêu.
 
6
 
Sự  đổi bắt đầu từ khi nào?
 
  cố nhớ  vô  , nhưng  thể xác định  khoảnh khắc đó.
 
Cũng  rõ, liệu tình yêu là dần dần  đổi từng chút một,  là bỗng dưng biến mất  .
 
Vì chỉ ngay một ngày  khi Trình Mặc và Lâm Sinh Sinh lên giường,  vẫn ôm  :
 
"Em và con là mạng sống của ."
 
7
 
Sau khi cưới, Trình Mặc nghỉ việc, cùng mấy  bạn học thời cao học khởi nghiệp.
 
Họ đều là  tử tế, cũng là bạn . Lúc cưới còn  phù rể.
 
  cùng  với .   công việc  . Hơn nữa,  thể bỏ tất cả trứng  cùng một giỏ .
 
Mỗi ngày    ban ngày, tối  đến công ty của  phụ giúp vài việc nhỏ.
 
Không khí ở công ty startup lúc nào cũng vui vẻ. Tuy nghèo, tuy cực, nhưng ai cũng  tươi.
 
Đó là quãng thời gian vất vả nhất, nhưng cũng là hạnh phúc nhất.
 
Công ty  việc cầm chừng  hơn một năm thì thầy hướng dẫn cao học của  ký một đơn hàng lớn, còn giới thiệu thêm đơn hàng từ trường khác. Doanh  bùng nổ.
 
Trình Mặc ôm  xoay vòng,   là phúc tinh của .
 
Hôm đó,  cũng     mang thai.
 
Anh , nắm tay  nghẹn ngào  lâu. Nhìn  với ánh mắt đầy kiên định,  :
 
"Anh sẽ cho  con em cuộc sống  nhất. Không để em  chịu khổ một chút nào."
 
Anh   chí tiến thủ. Từ đó,   việc  kể ngày đêm. Công ty phát triển rõ rệt, tiền kiếm  ngày càng nhiều.
 
Chúng   xe,  nhà,  còn  sống trong căn hộ cũ dột nát nữa.