Cố Vân Chu  ,  khẩy:
 
“Nàng chỉ sinh  một đứa con gái,  thể nối dõi tông đường cho họ Cố. Công chúa điện hạ  luôn coi trọng dung nhan vóc dáng, giờ Nguyệt Nương sinh  trưởng tử cho Cố gia, cũng xem như vì nàng mà san sẻ gánh nặng,  để nàng  chịu khổ khi sinh đẻ nữa. Nàng còn  hài lòng điều gì?”
 
“Nếu tính theo bậc trưởng ấu, nàng còn  gọi nàng  một tiếng tỷ tỷ. Ta cưới Nguyệt Nương  bình thê, mà nàng  vẫn chịu gọi nàng là tỷ tỷ, nàng còn   nữa?”
 
Ta  gương mặt bội bạc, vô tình của ,  lạnh một tiếng, đưa con gái cho v.ú nuôi,  chậm rãi bước đến  mặt , giáng cho  một cái tát thật mạnh:
 
“Cố Vân Chu,     cho  quá nhiều thể diện? Chàng  quên nơi  đang ở hiện là   ? Đây là phủ công chúa của bản cung. Nói dễ  thì  là phò mã,  trắng , chẳng qua cũng chỉ là kẻ gả  hoàng gia.”
 
“Phò mã mà dám cưới bình thê — là  sống chán ,  là cả Cố gia   tru di cửu tộc?”
 
Hồi tưởng:
 
Năm đó, Cố Vân Chu đỗ Tam giáp Tiến sĩ,  thứ ba, là  tài danh bậc nhất trong kinh thành.
 
Trong yến tiệc do Hoàng hậu chủ trì tại ngự hoa viên, ngài  ý kết duyên cho vài đôi tài tử giai nhân, bèn bảo các công tử thế gia chọn hoa dâng cho  trong lòng.
 
Ta là công chúa út của Tiên Đế, khi  qua đời,  mới là một hài nhi trong tã lót. Mẫu  xuất  thấp kém,  mất sớm, nhưng Hoàng thượng và Hoàng hậu hiện nay là  trưởng và tẩu mẫu của Tiên Đế, nuôi nấng  như con ruột, để  lớn lên trong cung Hoàng hậu.
 
Yến tiệc hôm  chính là buổi xem mắt mà Hoàng hậu chọn rể cho .
 
Cố Vân Chu xuất  hầu môn,  là tân khoa Trạng nguyên, tài mạo song , khi đặt bông hoa  giỏ , các tiểu thư quý tộc trong vườn đều   với ánh mắt ganh tị.
 
Trước mặt bao ,   yêu mến , nguyện cầu  kết tóc cùng .
 
Đế Hậu nào   thuận lòng?
 
Không lâu ,  và  thành , phủ công chúa  xây bên cạnh phủ họ Cố, đúng như lệ xưa.
 
Ngày xuất giá, Hoàng hậu từng dặn dò:
 
“Công chúa triều   lấy hiền hậu  gốc. Dù con là công chúa, nhưng  khi gả , cũng  hiếu thuận với  chồng,  thể để  khác bắt .”
 
Vì thế,  khi về nhà chồng,   từng  oai công chúa, cả nhà coi như cũng yên  hoà thuận.
 
Cố Vân Chu  phò mã, từ đó thăng tiến như diều gặp gió. Ai trong kinh    sủng ái vợ, thậm chí những năm    con,  cũng  từng trách móc, còn cùng  đến chùa Từ Vân cầu Quan Âm ban tử.
 
Đến khi  mang thai, sinh hạ tiểu nữ,  từng nghĩ đời  xem như  viên mãn.
 
Nào ngờ, hóa  tất cả chỉ là một trò  lớn.
 
Chương 3
 
Khi cái tát của  rơi xuống mặt Cố Vân Chu,  chồng  lập tức thét lên chói tai:
 
“Trời ơi! Không thể chấp nhận ! Công chúa dám đánh !”
 
“Dù ngươi là công chúa, nhưng cũng là   gả  Cố gia, là con dâu Cố thị,   dám cãi phu quân? Ta   cung tố cáo với Thái hậu! Ta  con trai  bỏ nàng!”
 
Ta cụp mắt,  đáp lời.
 
Nhà họ Cố chẳng qua là kẻ sa sút, mà bà   dám giở giọng như thể  là chủ hậu cung .
 
Vú già bên  hừ lạnh một tiếng:
 
“Gả  Cố gia? Lão phu nhân  bằng mở mắt mà  kỹ, đây là phủ công chúa, Cố đại nhân là phò mã, cũng là kẻ gả  hoàng gia,  đến quyền, nào  đạo lý bỏ vợ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-day-thang-con-gai-pho-ma-noi-muon-nap-binh-the/2.html.]
 
Bà  nhảy dựng lên:
 
“Gả  hoàng gia thì , từ xưa đến nay, nữ nhân  theo chồng! Dù  là công chúa, cũng  theo phu mà sống!”
 
Nguyệt Nương đỡ  chồng,  lau nước mắt  an ủi:
 
“Lão phu nhân,  đừng tức giận mà hại đến  thể.”
 
“Đều là  của con. Nếu   vì Bình Nhi và An Nhi, con cũng  dám đến cửa quấy rầy…”
 
Lúc  Cố Vân Chu mới  hồn, mắt đỏ ngầu  :
 
“Tề Uyển Như, dù nàng là công chúa, cũng là thê tử của ,   dám động thủ với phu quân?”
 
“Chẳng lẽ vì là công chúa mà  thể coi thường đạo lý, bất kính với chồng, bất hiếu với  chồng? Dù   dâng sớ đến Hoàng thượng,  cũng  thể bao che cho nàng như !”
 
“Nếu nàng ngoan ngoãn đồng ý,  sẽ để nàng giữ danh phận chính thất. Sau  hòa thuận sống cùng , nàng  cũng  ảnh hưởng gì đến nàng. Như  chẳng   hơn ?”
 
Ta lạnh lùng  ,   thêm lời nào, chỉ bế con gái lên, phân phó  hầu:
 
“Chuẩn  xe ngựa, bản cung  cung.”
 
 
“Chi bằng phu quân lo liệu chuyện cưới tân nương cho  .”
 
Ngồi  xe ngựa,  ôm con gái, nước mắt chẳng kìm  mà lăn dài.
 
Vú già an ủi:
 
“Công chúa,   qua cữ, đừng  kẻo để  bệnh.”
 
Con gái hình như cũng cảm nhận  nỗi đau của ,  oe oe theo.
 
Vú  lau nước mắt:
 
“Nhà họ Cố đúng là phường vong ân bội nghĩa. Khi công chúa hạ giá về  dâu, bọn họ  lụn bại  chống nổi. Giờ nhờ thế hoàng gia mà phất lên,  quên mất  từng là ai!”
 
Ta khẽ vỗ về Như Như, dịu giọng :
 
“Không . Hắn  quên, thì  sẽ nhắc cho  nhớ .”
 
Chương 4
 
Chuyện Cố Vân Chu  cưới Bình thê  náo động cả kinh thành. Những khách mời tham dự tiệc đầy tháng tại phủ Công chúa sớm  đồn thổi khắp nơi.
 
Khi   cung diện kiến Thái hậu, Người  đưa tay  đón liền hỏi:
 
“Uyển Như của Ai gia…  chăng  chịu nhiều ủy khuất?”
 
Ta nhào  lòng Người, ôm chặt lấy:
 
“Mẫu hậu! Nhi thần  hưu Cố Vân Chu!”
 
“Vớ vẩn!” — Một giọng nam trầm thấp vang lên.
 
Hoàng thượng  bước  điện, ánh mắt   đầy bất đắc dĩ, thở dài: