Thi thể của Tạ Ý cuối cùng tan biến thành một luồng linh quang tụ  trong lòng bàn tay .
Ta quỳ gối bò đến chỗ  thư sinh, tay  một  nữa luồn  vạt áo , đặt luồng linh quang   trong.
Ta sờ lên n.g.ự.c , dần dần cảm nhận  nhịp đập của trái tim.
Ánh mắt  thư sinh dần dần sáng rõ,   , trong mắt vẫn còn si mê, ngoài si mê , còn  thêm nhiều điều phức tạp.
Hắn  gọi tên , nhưng   gọi . 
Muốn  tên ,  phát hiện bản   còn tên nữa.
"Tạ Ý  trao bản năng của   cho ngươi, ngươi thích , chỉ là bắt nguồn từ   mà thôi. Thư sinh, hiện tại ngươi  là một con   chỉnh, ngươi  thể quyết định   thích,   cuộc sống thuộc về chính ."
Chàng thư sinh   gì, chỉ lặng lẽ  theo  đến bất cứ nơi .
Trước khi rời ,  từ biệt An sư cô, kể cho bà   về những điều   trải qua và những điều   ngộ  trong thời gian qua.
"Cuối cùng  cũng hiểu  ý nghĩa của chữ 'Ngự'. Ngự, nghĩa là chế ngự. Ta  khống chế cha và Tạ Ý. Nếu   thể kiềm chế tính khí và tình cảm của , thì  thể để Tạ Ý và cha  một cuộc sống bình yên.   từ nhỏ   nuông chiều, yêu ghét rõ ràng, cuối cùng  khiến Tạ Ý và cha  trả giá vì ."
An sư cô  trực tiếp trả lời, chỉ hỏi  về dự định tiếp theo.
Ta  : "Chuyện của Tạ Ý  xong,    tìm cha của ."
....................................
Chàng thư sinh vẫn luôn  theo  xuống núi. 
Thấy  bước chân  ngừng, cuối cùng  cũng mở miệng hỏi: "Tiểu thư   nơi nào?"
"Trở về mộ thất. Nơi đó âm khí nặng nề, quỷ dị vô cùng, hiện giờ ngươi là  phàm, cưỡng ép   sẽ gây tổn thương  lớn, chúng  chia tay tại đây thôi."
Chàng thư sinh   chuyện vượt quá phép tắc nhất từ  đến nay.
Hắn nắm lấy cổ tay : "Trước khi  ý thức,    thấy bức họa . Tiểu thư trong bức họa chính là nhận thức đầu tiên của  về thế giới . Ta  nữ tử trong bức họa, ngày ngày đêm đêm, đêm đêm năm năm, dần dần nảy sinh những tâm tư khó hiểu. Ta  hiểu những tâm tư đó,  đó  phá vỡ đèn Trường Minh,  thấy tiểu thư áo xanh xoay  bước . Nàng giống hệt trong tranh, cũng chỉ cần liếc mắt một cái là  thể khiến  luống cuống tay chân,   đặt ánh mắt   cho ."
Lực đạo vuốt ve cổ tay  vô cùng nhẹ nhàng, giống như đang cẩn thận thăm dò: "Có lẽ,  thích nàng   bắt nguồn từ Tạ Ý. Mà chỉ là  thích nàng thôi."
Ta rút tay về: "Ngươi thích , chỉ là khắc thuyền cầu kiếm."
Chàng thư sinh  giải thích, nhưng    nên  gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-tro-ve/chuong-16.html.]
Hứa Khâm mất trăm năm cũng  học  cách  , huống hồ tiểu mộc tinh   mới hóa thành hình .
Hắn suy nghĩ  nhiều, cuối cùng : "Trái tim  là nơi dừng chân cuối cùng của Tạ Ý,  cũng  dung mạo giống hắn. Nàng yêu ,  ?"
"Không ."
Nếu là nhị tiểu thư Tạ Bán Xuân của  ,  lẽ vì  giải khát bằng nước độc, sẽ nhất thời đồng ý,  tiên hưởng thụ niềm vui  tính . 
 trải qua một kiếp hồng trần, tính tình của  dường như đang dần  đổi theo hướng mà An sư cô mong đợi.
Ta  : "Ngươi  từng ,   quyền thế thì sống trong nhà cao cửa rộng. Hãy  thi khoa cử , hộ tịch cứ để ở chỗ An sư cô, nếu ngươi thăng quan tiến chức,    ngửi thấy mùi vị liền tìm đến."
Mắt  thư sinh sáng lên, vẻ mặt như thường lệ: "Thật  ?"
"Thật.   ham chơi, tuổi thọ  vô hạn, ngươi  cần  chờ  cả đời."
Chàng thư sinh im lặng.
"Hứa với  ."
Không lay chuyển  ,  thư sinh ngoan ngoãn  lời: "Ta hứa với nàng."
Linh quang lóe lên, khế ước miệng   lập nên.
Tính khí của  vẫn     đổi, vẫn thích tự  quyết định  cho  khác như .
Nếu mười năm ,  thư sinh vẫn còn chấp niệm với , khế ước sẽ tự động giúp  xóa bỏ sự tồn tại của  trong ký ức.
Khi đó,  sẽ chỉ là  chấn hưng Tạ gia sa sút ba đời.
..........................................
Ta trở về mộ thất.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Nơi  yên tĩnh, tối tăm, cô độc. Ta  sâu  bên trong.
Nơi đó  một cái hố nhỏ, là do  đào để chôn cất t.h.i t.h.ể của tên phương sĩ chạy trốn đến đây.
Giờ đây,   xổm xuống, mặt  cảm xúc đào mộ.
Giống như lúc     thư sinh đào mộ,     đào mộ.
Mất  Tự Tự,  thể    còn chống đỡ nổi.