Dương khí của nhân gian mạnh mẽ hơn  tưởng tượng  nhiều, kết hợp với ánh nắng mặt trời đang gay gắt ở ngoại ô kinh thành,  suýt chút nữa thì tan thành mây khói.
Tạ Bán Xuân  dỗ  lừa lấy  chiếc ô màu vàng của quán ,   bay lượn  tụ  thành hình , lúc  mới thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó  lải nhải một tràng  chi hồ giả dã, đại ý là "  sách thánh hiền   lấy đồ   của ".
"Ngươi  đào mộ  còn  đạo lý nhà Nho nhà Mặc gì nữa, cái ô   quá,   thích. Ngươi  tìm cho  cái loại ô  gắn chuông nhỏ  nan ô ,  đường sẽ kêu leng keng."
Thế là  qua đường  thấy một gã thư sinh  trong bụi cỏ, đầu nghiêng sang một bên, nghiêm túc tự  chuyện một .
"Cũng đúng,   nghèo túng đến mức  , uổng công  sách thánh hiền. Nan ô gắn chuông ư? Là thứ thịnh hành ở triều đại  nữa,  đắt  khó tìm.  mà, hóa  Doãn cô nương  sống lâu như  ."
Tạ Bán Xuân mân mê  bạc trong túi: "Ta xem trong sách "Truyền Văn Dật Chí", hình như   tiểu thư út của Tể tướng lúc bấy giờ  thích  tiếng chuông lúc trời mưa,  trưởng của nàng  cưng chiều  ,  tự tay  một chiếc nan ô gắn chuông, câu chuyện truyền  ngoài, một thời trở nên rất thịnh hành."
Nhìn Tạ Bán Xuân mân mê  bạc,   một dự cảm chẳng lành.
Quả nhiên, ngay  đó,  cất bạc ,  mặt tràn đầy khí thế: "Ta xem Doãn cô nương như tỷ như bạn, vị  trưởng   ,  cũng  ."
Ngủ một giấc trong mộ thất, thì  nhân gian  trải qua hai   đổi triều đại.
Ta ở  ô vàng than thở sự đời, Tạ Bán Xuân ở bên cạnh hì hục  nan ô gắn chuông.
Gió vượt núi băng sông gào thét, lay động những chiếc chuông treo  ngọn cây vang lên thanh thúy.
Thuở ban đầu,    sách ở hành lang,  tiếng mưa rơi,    lơ đãng gảy những chiếc chuông ở góc hành lang.
Hát bài đồng d.a.o  dạy: "Leng keng, châu ngọc long lanh. Hoa lan Tạ gia, cây ngọc thơm ngát."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Phụt.
Ai   ?
Ta  dậy, xỏ giày  tất,    tìm  hành lang, nhưng tìm mãi  thấy nguồn gốc tiếng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-tro-ve/chuong-2.html.]
Dừng bước,    .
Đến  cửa sổ hoa tiếp theo,  nhanh chân một bước đột ngột thò  , quả nhiên  thấy thiếu niên trẻ mặc bộ đồ màu xám xịt.
Hắn và  cách  một bức tường đá hành lang,  mặt còn vương  nước bụi đường, đáy mắt đọng nước long lanh, giống như  mới .
Thế nhưng khi  thấy ,   .
Nụ  của  thật .
 đồng thời, sắc mặt của cha  đột nhiên xuất hiện  lưng thiếu niên trẻ     cho lắm.
Ông  kéo  ,  ,    thiếu niên trẻ, khi mở miệng, sắc mặt  chút khó xử.
"Đây, đây là con trai của Tam nương ở bên ngoài, cách đây  lâu Tam nương qua đời, nó   ai chăm sóc,  nghĩ tình cốt nhục, nên  đón nó về. Nó lớn hơn con,   con  gọi nó là ‘'Ca ca'."
Tâm trạng kỳ lạ dấy lên từ tiếng chuông   tan biến,  lạnh lùng  thiếu niên trẻ, ném quyển sách  bỏ    đầu .
Trước khi cưới  , cha   đính hôn ở quê,  đó nữ nhân  qua đời vì bệnh, ông ngoại ngưỡng mộ tài năng của cha , nên  gả con gái duy nhất trong nhà cho ông .
Năm  mười hai tuổi,   vốn ốm yếu,  bắt gặp cha  ôm ấp một nữ nhân, trìu mến gọi "Tam nương".
Mới  nữ nhân  đính hôn năm xưa  hề qua đời, mà  cha  nuôi ở bên ngoài, hơn nữa  khi thành  với  , Tam nương  mang thai.
Mẹ  tức giận sinh bệnh,  lâu  thì qua đời,  khi c.h.ế.t bắt cha  thề  cho Tam nương và con của bà  bước  cửa.
Năm  mười bốn tuổi, cha  góa thê  dẫn con trai của ông  về nhà.
Bảo   gọi  là ca ca.
Ta chẳng thèm quan tâm.
Ngày ngày lớn tiếng gọi  là Tạ Ý.