Vị tiểu thư  bệnh tên là Hứa Mi, là cô nương sành điệu nhất trong thành.
Từ kiểu tóc đến y phục, từ trâm cài tóc đến vòng ngọc;  tay cầm, trong túi đựng, đều  là đồ mới nhất.
Cho nên nan ô gắn chuông, cũng sai nha   mua từ sớm .
Không ngờ, mang về ngắm nghía   một canh giờ, bỗng nhiên ngất xỉu, ngã thẳng  lòng Hứa Khâm, phu quân nàng ,   đến tìm.
Các đại phu đều bó tay,  ý trong lời  của tiểu cô nương nha , nếu Tạ Bán Xuân   cách nào giúp Hứa Mi khỏi bệnh, Hứa Khâm ít nhất cũng sẽ tống   tù với tội danh chung .
Nhìn vẻ mặt tuyệt vọng rồi dửng dưng với sống c.h.ế.t của Tạ Bán Xuân,  vẻ   quen với việc vận may chẳng  bao lâu thì  gặp xui xẻo.
Trong phòng tràn ngập mùi thuốc, Tạ Bán Xuân và  cách tấm rèm mỏng mờ ảo,  bóng dáng cao lớn  giường.
Tiểu nha  vội vàng  bẩm báo.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ta bay đến bên vai Tạ Bán Xuân,  cho   phát hiện của .
"Cặp phu thê , đều   ."
"Nói chính xác thì, tuy chúng đều là yêu quái biến hình, nhưng nữ nhân     dùng cách gì, bây giờ là một  phàm  . Đừng  run. Ta chắc chắn đánh thắng , nhưng cần ngươi nghĩ cách câu giờ một chút, để   rõ chúng rốt cuộc là yêu quái gì."
Hứa Khâm  nha  bẩm báo,  dậy  tới,  hình cao lớn gầy gò ẩn trong chiếc áo bào màu trắng ánh trăng, vạt áo theo bước chân bay phấp phới, phong độ ngời ngời.
Ta dùng phương pháp vị đạo sĩ dạy để ẩn , vì nguyên nhân  đây của đèn trường minh, chỉ  Tạ Bán Xuân  thể  thấu  thuật ẩn  của , thấy  rõ ràng.
Vòng qua tấm rèm,  vẻ mặt Hứa Khâm là  hỏi tội, nhưng  khi  rõ Tạ Bán Xuân thì ngẩn , im lặng   một lúc.
Tạ Bán Xuân   chằm chằm đến mức  thoải mái,  nhớ đến lời   "câu giờ một chút", suy nghĩ một hồi,  bắt đầu hành động.
"A! Tạ công tử!"
Trong tiếng kêu thất thanh của tiểu nha , Tạ Bán Xuân giả vờ ngất xỉu ngay tại chỗ, ngã vật xuống.
Hứa Khâm tất nhiên  tin,   định  tay trong bóng tối,  cúi  bảo vệ Tạ Bán Xuân, cơ thể  khỏi gần sát ,  lẽ là do  lạnh    khiến Tạ Bán Xuân lạnh,  khẽ run lên, lông mi chớp liên hồi.
Hứa Khâm chỉ  thể cảm nhận    trong bóng tối đang bảo vệ Tạ Bán Xuân, nhất thời  dám  tay nữa, bèn sai  khiêng Tạ Bán Xuân đang giả vờ ngất xỉu  nhà kho.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-tro-ve/chuong-4.html.]
Sau đó ung dung thong thả, cực kỳ kiên nhẫn chờ Tạ Bán Xuân tỉnh .
Hứa Khâm lặng lẽ  Tạ Bán Xuân,  lặng lẽ  Hứa Khâm.
Trên     khí tức quen thuộc.
Sau một nén nhang, Tạ Bán Xuân     tự nhiên giả vờ tỉnh .
Hứa Khâm  xổm xuống, nắm lấy cằm Tạ Bán Xuân,  kỹ khuôn mặt từ trái sang : "Có thể sinh  với dung mạo , là phúc khí của ngươi. Nói, rốt cuộc ngươi là ai,  quan hệ gì với Tạ Ý!"
Tạ Bán Xuân sợ hãi liên tục lùi về , khóe mắt liếc thấy   hiệu bảo  yên tâm, lúc  mới bình tĩnh : "À, người là tổ tiên Tạ gia của ."
Hứa Khâm hất tay ,  bộ dạng nhu nhược của Tạ Bán Xuân, vẻ mặt đầy ẩn ý: "Ngươi thật sự  bằng tổ tiên của ngươi. Ai đang âm thầm bảo vệ ngươi?"
"Không,   ai cả. Ta    ,   bạn bè, đến  đều đơn độc,  hiểu ngài đang  gì."
Thư sinh  giỏi  dối, một phen  năng   bất nhất, khiến Hứa Khâm mất hết kiên nhẫn, trực tiếp  tay từ xa cắt đứt lời .
Tạ Bán Xuân  pháp lực treo lơ lửng giữa  trung, một luồng sức mạnh siết chặt cổ , siết đến nỗi mặt  đỏ bừng, mắt nổi tơ máu.
"Nói! Không   sẽ g.i.ế.c ngươi!"
Yêu nghiệt hóa hình,  dám g.i.ế.c , nếu  Thiên Đạo tự khắc giáng xuống trừng phạt.
Hứa Khâm  dụ   tay,   cũng để hăm dọa Tạ Bán Xuân.
Tạ Bán Xuân  siết đến mức mắt trợn ngược, vẫn cố gắng     phận của .
Hứa Khâm tức giận đến mức ném   ngoài, ném đến nỗi Tạ Bán Xuân phun  mấy ngụm máu.
Hắn tức giận vì bản   thể cứu được thê tử , tức giận vì Tạ Bán Xuân cứng miệng, tức giận vì  dò hỏi   phận của . 
Hắn tra tấn Tạ Bán Xuân một trận, giống như đang vò nát, đập mạnh một miếng giẻ bẩn bên bờ giếng.
Quả nhiên yêu nghiệt vẫn là yêu nghiệt, dù    bao lâu nay, cách hành xử vẫn cứ kỳ quái.
Ta đang định  tay, thì thấy Tạ Bán Xuân dù đang vô cùng đau đớn, vẫn cố gắng mấp máy môi  với : "Chờ ."