Nàng  đến bên cạnh Hứa Khâm, nhẹ nhàng vỗ lưng , an ủi .
Lòng bàn tay còn  của nàng xoay  một chiếc váy lụa màu xanh lá.
"Tiểu chủ nhân, trả  đồ cho chủ nhân."
"Ta là quỷ,  mặc ."
"Không  để mặc." Hứa Mi yếu ớt lắc đầu: "A Huynh, giúp  một chút."
Hứa Khâm  bình tĩnh , ngoan ngoãn  theo lời Hứa Mi, dẫn  linh lực đưa chiếc váy lụa màu xanh lá  trong hồn phách của .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Một luồng nhẹ nhàng lan tỏa khắp , cuối cùng dừng  ở chóp mũi ,  tiêu tan.
Là mùi hương thoang thoảng mờ ám trong thư phòng trăm năm .
Cũng là hai khiếu của .
Trong chiếc váy lụa màu xanh lá , cất giấu hai khiếu của .
Thì  trả  đồ cho chủ nhân, là ý .
Cổ tịch  ghi chép: Muốn cải tử  sinh, cần đèn Trường Minh tụ hồn, dùng nơi phong thủy nuôi dưỡng trăm năm. Lại cần   và đồ vật quan trọng nhất của  c.h.ế.t để lưu giữ thất khiếu, từng cái một trả  hồn phách, hồn phách sẽ sống .
Nhìn linh lực của  biến đổi, vẫn luôn  bỏ  yêu tính, mất  sự an ủi của Hứa Mi, Hứa Khâm lúc nào cũng trong trạng thái phát điên hoặc sắp phát điên bỗng nhiên giống như một đứa trẻ tủi . 
Hắn    đối diện với hư  trong giấc mơ, khẩn cầu: "Tạ Ý, chúng  cuối cùng cũng đợi  nàng  ! Nàng  cũng  lấy hai khiếu đó  , ngươi buông tha tiểu Mi, buông tha tiểu Mi của   ?"
Ta ngây   Hứa Khâm, giống như tiểu Lê Hoa ngây thơ  những điều   năm nào.
Hứa Mi lau nước mắt cho Hứa Khâm, dịu dàng giải thích: "Trăm năm , Tạ công tử bỗng nhiên tìm đến chúng . Hắn   thể thỏa mãn một tâm nguyện của chúng , chỉ cần chúng  cầm theo bộ y phục màu xanh lá  tìm  , trả  hai khiếu  đó cho ."
"Không lý nào lại thế. Ta và bộ y phục màu xanh lá  thể  ràng buộc, nhưng tại   cố tình chọn các ngươi?"
Hứa Mi sờ lên nhịp tim của ,  : "Cỏ cây vô tâm,    tâm. Mà trái tim của , bắt nguồn từ thất tình của người. Ta và tiểu chủ nhân, vận mệnh gắn chặt với ."
Tạ Bán Xuân vẫn luôn im lặng quan sát, bỗng chốc đảo mắt một vòng, chỉ  Hứa Khâm hỏi: "Một ân một báo là lẽ thường tình, vì    chột  đến ? Hừ, nhất định là các ngươi tham luyến phú quý nơi trần thế,   theo lời tổ tông  dặn, vi phạm ước định nên mới chột . Nếu    vô tình gặp , e là các ngươi  bỏ lỡ Doãn cô nương ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-tro-ve/chuong-7.html.]
"Doãn?" Hứa Mi nghi hoặc,   thêm gì.
"Tiểu công tử   sai. Trước đây, chúng   nhờ Tạ công tử giúp hóa hình, nên mới lập khế ước.   đó, chúng  ham mê chốn phồn hoa, quên mất lời hứa năm xưa. Mãi đến ba năm ,  bỗng nhiên mất hết pháp lực, trở thành  phàm. Lúc  mới nhận , năm đó Tạ công tử  giấu trong khế ước một đạo thuật pháp hạn chế, nếu chúng  trái ước, sẽ  một yêu  biến thành  phàm,  thể  đổi."
Khó trách Hứa Khâm đối với Tạ Ý   cảm nhận phức tạp như , gặp Tạ Bán Xuân liền hận  thể đánh cho một trận để trút giận.
Hiển nhiên, Tạ Bán Xuân cũng hiểu rõ nguyên nhân Hứa Khâm đối địch với , nhưng  chỉ là một thư sinh yếu ớt, chỉ  thể hung hăng trừng mắt  Hứa Khâm,  thể  gì.
Hứa Khâm  ngừng dập đầu  : "Tiểu chủ nhân,   ước định , xin  hãy cứu lấy Tiểu Mi,   thể sống thiếu nàng..."
Ta  thể cảm nhận , nhịp tim của Hứa Mi đang ngày càng yếu ớt.
"Cho dù Tạ Ý đến cũng  cứu  Hứa Mi."
Ta hỏi Hứa Mi: "Ngươi gọi  là 'A ' đúng ?"
Hứa Mi gật đầu, đột nhiên như nghĩ đến điều gì đó,  ,    thôi.
"Vậy thì đúng . Tuy    vẻ hoang đường, nhưng các ngươi dù chỉ là tiểu yêu cây cỏ, chỉ cần cùng một dòng tộc, sinh  chính là  . Thế mà các ngươi  kết thành phu thê, thật trái với luân thường đạo lý."
Hứa Khâm quỳ xuống đất, ngẩng đầu  ,  như nghi vấn  như chất vấn: "Yêu quái vốn   luân lý,  yêu nàng,   ở bên nàng. Có gì sai chứ?"
Lời   thật mơ hồ.
"Hứa Mi   , thì  tuân theo quy tắc của thế giới loài . Nếu , Thiên đạo sẽ  những  phàm tay trói gà  chặt  trừng phạt các ngươi. Nàng   mang thai, thật sự trái với luân thường đạo lý, Thiên đạo giáng xuống hình phạt. Nàng  và ngươi, nhất định  c.h.ế.t một ."
"Chết... Ai cũng  thể chết...!" Hứa Khâm cúi đầu,  lưng mọc  vô  cành lá lay động hỗn loạn, nguyên hình cây lê lúc ẩn lúc hiện.
Hắn lẩm bẩm: "Ta và nàng, nàng và . Vì  bọn họ  thể, mà chúng    thể?"
Ta  xổm xuống, vuốt ve cành lá của Hứa Khâm, giống như lúc   gieo hạt giống, giọng  dịu dàng  từng .
"Cho nên ngươi xem, cuối cùng bọn họ, chúng , đều   kết cục  ."
Trước giường bệnh,  nắm lấy tay , ánh mắt lưu luyến  cha   phía , khẩn cầu: "Xin , nhất định  bảo vệ con gái của ."
Giờ đây,  mỉm   về phía , vượt qua  cách trăm năm, khẽ gật đầu.
Sợi linh thức cuối cùng của Hứa Khâm, cảm nhận  nỗi lòng của , hóa thành một cây trâm cài tóc hình hoa lê, bay đến cài  mái tóc .