“Vô lý! Hòa  hòa ! Chẳng  chỉ vì hữu nghị giữa hai nước , hiện giờ  chỉ  một   đón Ý nhi đang mắc bệnh nặng,   là đang  cho Dạ Tần  là chúng   hài lòng vì Niệm nhi  khỏe  ! Theo cách     thể  sự hữu nghị giữa hai nước ?!”
Nhìn vẻ tức giận của Hoàng , lòng   chút  đành.
Ta tạo  chuyện   chỉ vì mục đích riêng tư của , mà còn vì  cuối kiếp  chúng  vẫn  giao chiến với Dạ Tần.
Hơn nữa là do bên  khởi xướng chiến tranh.
Lúc đó chúng  đại thắng, nhưng là thắng mà  vẻ vang, khiến cho các nước chư hầu ở biên cương khác chỉ trỏ.
Ngày nay nếu  thắng thì đương nhiên một chiến thắng vẻ vang sẽ  hơn.
“Hoàng  bớt giận, từ khi tỷ tỷ đến Dạ Tần, bọn họ cống nạp thì chỉ  cho  lệ, ngày nay phò mã  như  thì theo bề ngoài chính là phủ đầu một chút  bọn họ, nếu tiếp tục như  thì  còn là hữu nghị nữa!”
Hoàng  còn định  gì nữa nhưng   tiếp tục lên tiếng:
“Mấy ngày   tình cờ gặp chàng ấy, từ xa   thấy ông  đang cùng phó tướng bàn về cách thức tấn công Dạ Tần, Hoàng   cần  lo lắng, nhưng đương nhiên là khi phò mã trở về vẫn   trừng phạt,  mặt tiểu vương gia của Dạ Tần mà đánh vài roi, coi như là nể mặt .”
“Quan trọng nhất là,”  khẽ , “Gần đây Tiêu hầu gia và Tam hoàng thúc qua  càng thêm  thiết, nên nhân cơ hội  mà giáng một đòn cảnh cáo Tiêu hầu gia.”
16
Quả thực là  hôm   khi  đánh, Tiêu Dật Hiên  lên cơn sốt cao.
Các thái y      dứt, đều chỉ  là nhiễm phong hàn.
Cho đến khi vết thương  lưng  lộ  thì các thái y đều hoảng hốt.
Vốn chỉ là một vết thương nhỏ, nhưng    thể loang  thành một cục to như .
Ta  bên cạnh, nước mắt nhạt nhòa.
“Thái y  cách nào chữa trị ?”
Lúc các thái y đều bó tay, thì Tất Du Lễ đến.
Hắn cau mày vén chăn của Tiêu Dật Hiên lên, bịt mũi khẽ :
“Xác thịt   thối, nếu  xử lí thì sợ  bảo vệ  nửa  thể .”
Lời   , Tiêu hầu gia hít một  thật mạnh, vội vã bước lên:
“Vậy ngươi mau  nên xử lí như thế nào chứ, vốn là một vết thương do bị đ.â.m thôi mà,    thể nghiêm trọng đến thế!”
Tất Du Lễ chậm rãi mở lời:
“Bây giờ chỉ là vết thương nhỏ, nhưng Tiêu tướng quân vốn còn vết thương cũ  lành, mà   xe ngựa đến Dạ Tần, mệt mỏi   đến, mồ hôi thường ngày cũng sẽ  nhiễm trùng, nên mới lan đến mức .”
Tiêu hầu gia  sớm  chuyện về công chúa ở Dạ Tần nên càng thêm căm hận.
“Muốn xử lí chỗ xác thịt  thối thì  cắt hết  bộ mới ,  thể dùng thuốc gây mê, thuốc gây mê gây tổn hại cho sức khỏe, đối với hồi phục của Tiêu tướng quân  bất lợi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ngay-xuan-tieu-tan/chuong-9.html.]
Thấy Tất Du Lễ  dối giọng điệu đường hoàng nghiêm chỉnh,  nhịn   vất vả.
Mặc dù Tiêu hầu gia  chút  đành nhưng vì  bảo  tính mạng nên vẫn chấp nhận cách  .
Mọi  đều  đuổi  ngoài, chỉ còn   và Tất Du Lễ.
Rốt cuộc vở kịch   chính là do  tạo , đương nhiên  tự tay đến  kết liễu.
Tất Du Lễ đưa d.a.o cho : “Ngườii  nghĩ kĩ ? Không sợ?”
Lòng  tràn ngập hận thù.
“Sợ ư? Chỉ sợ tay nghề của   đủ điêu luyện nên  thể khiến cho   thế nào là nỗi đau thấu xương.”
Ngay khi lưỡi d.a.o đ.â.m  da của Tiêu Dật Hiên, nỗi hận mà  ấp ủ bấy lâu nay cuối cùng cũng   chỗ để giải tỏa.
Sự nhẫn nhịn bấy lâu nay cuối cùng cũng phản công  .
Lúc đầu  định cho Tiêu Dật Hiên nếm trải nỗi đau  mất  chân tay, nhưng bây giờ thì còn quá sớm, nỗi đau mà  chịu đựng  đủ.
Từng nhát d.a.o lướt xuống, Tiêu Dật Hiên đang hôn mê dần dần cũng tỉnh .
m thanh rên rỉ vì đau đớn lan khắp cả cung điện.
Hầu gia  thấy như  thì cuống quít  xung quanh    nhưng  Vinh Uyển ngăn .
"Hầu gia, chẳng lẽ ngài   để tình hình của phò mã trở nên nghiêm trọng hơn ."
…
17
Tiêu Dật Hiên từ đau đớn gào thét lúc đầu đến khi ngất xỉu .
Thấy , Tất Du Lễ đổ một bát nước lên  y,  y tỉnh .
Cho đến khi cắt  bảy mươi bảy bốn mươi chín nhát, Tiêu Dật Hiên  ngất  mười mấy .
Cuối cùng  cũng ngừng  động tác  tay .
Trong chậu là  bộ đều là thịt thối, vai của Tiêu Dật Hiên   thể thấy xương.
Ta ném con d.a.o xuống đất, phát  tiếng loảng xoảng.
“Được , cho  của bọn họ  .”
Hầu gia khi  thấy Tiêu Dật Hiên như  thì đau lòng vô cùng, giờ thì ông  hối hận  cực điểm vì  ban đầu   lời tam hoàng thúc, để mặc cho Tiêu Dật Hiên một  đến Dạ Tần.
Vì , mối quan hệ của tam hoàng thúc và hầu gia cũng coi như  đứt đoạn.
Bước đầu tiên cũng coi như  suôn sẻ  thành,   thứ cũng sẽ thuận lợi hơn.
…