Cô lập tức tỉnh táo, xốc chăn lên xoay người ngồi dậy.
Không phải chứ, nhà người khác có người hầu nào cần chủ nhân dùng mạng để nuôi không?!
Tùy Thất cong ngón tay gõ lên cái đầu gỗ cứng như đá của Duby: "Có tim rồi là khác hẳn luôn nhỉ, muốn giở là giở cái bụng dạ xấu xa được ngay."
Nó ôm đầu, lầm bầm: "Em sợ chị không cho em hút thôi mà."
"Bớt làm nũng đi." Cô híp mắt: "Mỗi ngày đằng ấy phải hút bao nhiêu giá trị sinh mệnh, khai thật ra đây."
Duby giơ một ngón tay lên: "Chỉ cần 1 điểm là đủ rồi, em dễ nuôi lắm."
… Được rồi, dựa vào một điểm giá trị sinh mệnh nhận được mỗi ngày nhờ thành tựu 'Cao Thủ Sinh Tồn', vừa hay lấy ra dùng để nuôi người hầu nhỏ.
"Lần sau cứ việc nói thẳng." Tùy Thất nghiêm túc nhìn Duby: "Chị đây không thích người khác giở trò với mình, không có lần sau đâu đấy."
"Vâng ạ." Duby gật mạnh đầu: "Em nhớ rồi, chủ nhân."
Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333
"Dậy thôi, mặc quần áo mới cho đằng ấy nào."
【571 NPC, chỉ có chị gái xì hơi nhận được lời chúc phúc của búp bê gỗ! Chỉ có chị gái xì hơi! Đám anti đã phục chưa?】
【Xì, cũng chỉ đến thế thôi, dùng giá trị sinh mệnh nuôi một con búp bê gỗ vô dụng, có thể làm được gì chứ.】
【Từ đầu đến chân, đám anti chỉ có cái miệng là cứng nhất, cứ chờ bị chị gái xì hơi nhà bọn này vả mặt đi.】
【Cách xử lý của chị gái xì hơi thật sự vừa bất ngờ vừa hợp tình hợp lý, phục thật.】
【Bị chị gái xì hơi khắc chế cứng rồi, nịnh nọt.jpg】
【Bây giờ trường chúng tôi ngoài mấy bài đăng bôi đen Tùy Thất, lại có thêm mấy bài đăng ngưỡng mộ cô ấy, ngày nào hai phe cũng chửi nhau, haiz, chị gái xì hơi của chúng ta thật sự đã có chút tiếng tăm rồi.】
【Đúng vậy, lúc đầu ngay cả bọn này cũng bị dọa sợ, ai mà ngờ thứ búp bê gỗ muốn lại là trái tim gỗ chứ.】
【Liên Thần thúc cùi chỏ một cú đã phế luôn con búp bê gỗ kia rồi, có hơi quá dứt khoát đấy…】
【Phúc lợi mà ban tổ chức đưa đến tận tay, chỉ có một mình chị gái xì hơi nắm bắt được, trâu bò trâu bò.】
【Nhìn quen rồi thì Duby cũng khá đáng yêu đấy chứ.】
【Không nói nữa, không nói nữa, tặng quà thêm một lượt nào.】
…
Tùy Thất dùng bút chì vẽ lông mày cho Duby không có lông mày, sau đó mới lấy Trang Phục Búp Bê Gỗ ra.
Đó là một bộ váy Lolita màu đỏ tinh xảo, tà váy phồng lên vô cùng lộng lẫy, còn đi kèm với mũ và đôi bốt ngắn cùng tông màu.
Sau khi mặc vào, Duby lập tức biến thành công chúa nhỏ, mái tóc xoăn dài màu trắng bạc tự nhiên xõa ra sau lưng, đôi mắt to tròn long lanh.
Ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu lên người Duby, cô bé vừa linh động vừa tinh nghịch, hoàn toàn không còn là con búp bê gỗ xám xịt đáng sợ tối qua nữa.
Tùy Thất chỉnh lại chiếc nơ bướm ở cổ áo cho cô bé: "Duby đẹp quá đi."
"Chị cũng muốn sắm cho Muội Bảo nhà chị một chiếc váy nhỏ xinh đẹp như vậy nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-60.html.]
"Muội Bảo là ai?" Duby tò mò hỏi.
Tùy Thất cười đáp lại: "Lâu Muội Bảo, người đảm nhận vai trò vũ lực trong đội chúng ta, cũng là một chị gái nhỏ trạc tuổi cưng."
"Nếu vậy thì…" Cô bé chỉ vào phòng ngủ nhỏ có mỗi giường và tủ quần áo kia: "Trong tủ quần áo của căn phòng đó có rất nhiều váy nhỏ xinh đẹp, hẳn là có cái mà chị Muội Bảo có thể mặc được."
Búp bê gỗ không cần ngủ, tối qua khi Tùy Thất ngủ, cô bé đã tham quan tất cả các phòng một lượt.
Không chỉ phát hiện ra quần áo, mà còn tìm thấy năm chai nước, hai túi bánh mì cắt lát lớn, hai tấm thẻ đen lớn cỡ giấy ghi chú.
Tùy Thất thấy đống vật tư phong phú được xếp ngay ngắn đặt trên bàn trà trong phòng khách, giơ ngón cái lên với Duby: "Làm tốt lắm, tiếp tục phát huy nhé."
Khuôn mặt cứng đờ của Duby khiến cô bé không thể nở nụ cười, chỉ có thể vui vẻ xoay một vòng, thể hiện sự vui vẻ.
Tùy Thất cất hết vật tư trên bàn trà và mấy tấm thẻ đen kia vào kho.
Trong tủ quần áo quả thật có rất nhiều váy theo phong cách Lolita, Tùy Thất chọn năm chiếc Muội Bảo có thể mặc được, sau đó lại cất hết mấy chiếc áo sơ mi cotton và quần thể thao vải lanh bị nhét trong góc vào kho.
Vừa đóng cửa tủ quần áo, bên ngoài cửa sổ đã vang lên tiếng thông báo điện tử của ban tổ chức:
【Chúc mừng các người chơi hạ cánh thành công xuống Tinh cầu Thiên Mộc!】
【Vòng này đặc biệt thiết lập mười nghìn điểm vật tư cỡ trung và bốn mươi nghìn điểm vật tư cỡ nhỏ, địa điểm và thời gian xuất hiện sẽ được làm mới ngẫu nhiên mỗi ngày.】
【Do vật tư dồi dào, hai nghìn thẻ tạo mới vật tư sẽ bị vô hiệu hóa, một lượng lớn vật tư thả dù vào ngày thứ bảy cũng đã bị hủy bỏ. Mời các người chơi tích cực tìm kiếm điểm vật tư.】
【Ngoài ra, vòng này còn áp dụng hệ thống tính điểm, người chơi thành công sống sót đến ngày thứ 21, đồng thời có số điểm cao hơn một trăm sẽ được coi là thử thách thành công.】
【Còn về cách thức nhận điểm, xin mời các người chơi tự khám phá~】
【Trò chơi chính thức bắt đầu vào lúc 8 giờ đúng, xin các vị tuân thủ quy tắc duy nhất của trò chơi: Cấm g.i.ế.c hại các người chơi khác.】
【Trên tinh cầu hoang dã mạt thế, sinh tồn là trên hết!】
Lần này sự chó má của ban tổ chức thật sự đã đạt đến một tầm cao mới.
Không ngờ làm sao để thắng cũng bắt người chơi tự khám phá, sao thế, cảm thấy quá hố người chơi nên không nói ra được à?
Tùy Thất đứng bên cửa sổ, phẫn nộ nghĩ.
"Vù vù vù!" Quang não im lặng cả đêm bắt đầu rung lên điên cuồng.
Có tín hiệu rồi!
Tùy Thất nhấn vào nhóm chat bốn người, quả nhiên thấy tin nhắn ba người còn lại gửi đến.
Tả Thần: "Cả nhà sao rồi, vẫn còn sống chứ?"
Thẩm Úc: "Ừm."
Muội Bảo: "Em vừa mới ngủ dậy."
Tùy Thất gửi lại vị trí của mình lần nữa: "Mọi người ở đâu?"
Bốn thiết bị định vị nhận được ở trận trước phát huy tác dụng, giúp bọn họ biết được vị trí cụ thể của nhau.