Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy - Chương 61

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-13 08:48:53
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba người lần lượt gửi vị trí hiện tại của mình.

 

Tùy Thất nhấn vào xem, chậc! Bốn người phân tán ở bốn phương đông tây nam bắc.

 

Cách Thẩm Úc 765 km, đi bộ cần 233 giờ.

 

Cách Muội Bảo 812 km, đi bộ cần 243 giờ.

 

Cách Tả Thần 1137 km, đi bộ cần 308 giờ.

 

Nhóm bốn người Trốn Khỏi, vừa mở màn đã bị chia tách bốn phương.

 

Nếu mọi người cảm thấy thích phong cách dịch truyện của mình thì có thể ghé qua Thu Hút Cừu Hận trên Monkeyd để theo dõi những bộ tiếp theo nhaa :3333

Tùy Thất trực tiếp mở một cuộc gọi video nhóm, Tả Thần mang vẻ mặt khó chịu xuất hiện đầu tiên: "Sao lại cách xa như vậy, có phải ban tổ chức cố ý chơi chúng ta không?"

 

"Chắc là ban tổ chức nhắm vào tất cả các người chơi một cách ngẫu nhiên thôi." Tùy Thất cười nhạt.

 

"Chị Tùy!" Giọng nói dễ nghe của Muội Bảo mang theo chút nghi hoặc, đôi mắt to tròn long lanh chớp mấy cái: "Vừa mới nhắm mắt mở mắt thôi, sao chưa gì chúng ta đã đến tinh cầu hoang dã rồi?"

 

Thẩm Úc vừa kết nối video thì nghe thấy câu này của Muội Bảo, hỏi: "Hôm qua Muội Bảo không gặp phải con búp bê gỗ nào muốn moi t.i.m sao?"

 

"Búp bê gỗ?"

 

Muội Bảo cúi đầu, nhìn thấy vụn gỗ trên gối, ký ức mơ hồ tối qua ùa về.

 

Cô nhóc kinh ngạc nói: "Không ngờ lại là thật, em cứ tưởng là mơ thôi, đ.ấ.m một phát là vỡ tan tành rồi."

 

Tùy Thất cong môi nói: "Muội Bảo thật lợi hại!"

 

"Nhưng mà…" Muội Bảo nghi ngờ nói: "Con búp bê gỗ đó, hình như không còn ở trong phòng nữa."

 

"Có lẽ chúng là NPC." Thẩm Úc lên tiếng: "Vừa đúng 8 giờ là biến mất."

 

Tả Thần mở cửa tủ quần áo nhìn thoáng qua, con búp bê gỗ ồn ào cả đêm đòi đào tim anh ta đã biến mất không dấu vết.

 

Anh ta thở phào nhẹ nhõm, hỏi: "Chúng ta gặp nhau thế nào đây?"

 

Thẩm Úc đáp: "Tốt nhất là tìm một công trình kiến trúc nổi bật làm mốc, kế tiếp tất cả chúng ta cùng đi đến chỗ đó."

 

Tùy Thất nhấc chân đi đến bên cửa sổ, ánh mắt xuyên qua những ngôi nhà gỗ loang lổ cũ kỹ, cao thấp xen kẽ, dừng lại ở bức tượng búp bê gỗ khổng lồ phía xa trong ánh bình minh.

 

Bức tượng đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố, lớp vỏ gỗ ở vành mũ và tà váy vốn lộng lẫy nay đã bong tróc, để lộ ra bộ khung kết cấu bằng thép gỉ sét.

 

Tuy cơ thể đã mục nát, nhưng cái nhìn xuống khi cụp mắt vẫn dịu dàng như thuở ban đầu, bức tượng lặng lẽ dõi theo thành phố nhỏ dưới chân mình.

 

Tùy Thất im lặng thưởng thức vài giây, sau đó mới giơ quang não lên chụp một tấm ảnh, gửi vào nhóm chat bốn người.

 

Thẩm Úc: "Công trình kiến trúc tiêu biểu của Tinh cầu Thiên Mộc, búp bê gỗ Psyche, rất nổi bật."

 

Tả Thần thả tim cho cậu ta.

 

Muội Bảo gửi một tấm ảnh chụp phía sau búp bê gỗ Psyche khổng lồ.

 

Tả Thần lại ngẩn ngơ nhìn sau lưng Tùy Thất, hơi lắp bắp nói: "Chị, chị Tùy, phía sau chị là, là gì vậy?"

 

...

 

Trong căn phòng này chỉ có cô và Duby.

 

Tùy Thất không quay đầu lại, chỉ nhích sang bên cạnh một bước, để lộ khuôn mặt của Duby.

 

Cô ôm vai Duby, giới thiệu hai bên.

 

Duby nhìn ba người đối diện, thân thiện chớp mắt.

 

Tả Thần lặng lẽ đánh giá Duby: "Búp bê gỗ trong phòng bọn tôi đã biến mất rồi, sao nó vẫn ở đây?"

 

Tùy Thất nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Vì tôi đã cho cô bé một trái tim."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-bao-la-doi-vo-dung-co-ma-sao-nguoi-nao-cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-61.html.]

 

"Cái gì?!" Muội Bảo, Tả Thần và Thẩm Úc cùng lúc kêu lên.

 

"Mọi người đừng căng thẳng như vậy." Cô cười nhẹ xua tay: "Tôi dùng gỗ khắc cho cô bé một trái tim."

 

Tùy Thất kể sơ qua về việc mình khắc trái tim gỗ, được Duby nhận chủ và nhận được phần thưởng.

 

Nói xong, cô nhướng mày hỏi một câu: "Chị đây trâu bò không?"

 

Muội Bảo giơ hai ngón cái lên: "Thả tim, thả tim, thả tim!"

 

"Trâu bò đến mức có hơi xuất chúng rồi…" Tả Thần lấy tay chống trán: "Chị như vậy khiến bọn tôi trông rất ngốc."

 

"Nếu bây giờ tôi khắc một trái tim gỗ thì còn kịp không?" Thẩm Úc chống cằm suy tư: "Tối nay búp bê gỗ có còn đến ngủ chung giường với tôi không?"

 

Tả Thần tàn nhẫn phá tan ảo tưởng của cậu ta: "Đây là livestream phát sóng trò chơi, không phải livestream bán hàng, phúc lợi sẽ không quay lại đâu."

 

Hai người nhìn nhau qua video, cùng lúc thở dài.

 

Tùy Thất buồn cười nói: "Đừng nản chí, của tôi cũng là của mọi người, dù sao chúng ta cũng dùng chung vật tư mà."

 

"Bây giờ e là không được rồi." Thẩm Úc nghiêm túc nói.

 

Nói xong, cậu ta gửi một tấm ảnh chụp màn hình vào nhóm, ngay giữa tấm ảnh là một dòng thông báo màu đỏ.

 

【Bạn và đồng đội Tùy Thất cách nhau quá 5 km, đã ngắt kết nối với Kho Hàng Tuỳ Thân!】

 

"Không ngờ còn có giới hạn khoảng cách." Tùy Thất nhẹ giọng nói: "Xem ra cấp bậc vẫn chưa đủ cao."

 

Muội Bảo và Tả Thần cũng nhấn mở quang não ra xem, dòng chữ cảnh báo màu đỏ tương tự đập vào mắt.

 

Tách! 

 

Tùy Thất búng tay một cái, ánh mắt của ba đồng đội lại tập trung vào cô.

 

"Hiện tại việc quan trọng nhất có hai: một, thu thập vật tư; hai, nhanh chóng tập hợp."

 

Tùy Thất thẳng thắn nói: "Tôi có 'Lời Chúc Phúc Của Búp Bê Gỗ', tốc độ tìm vật tư nhanh hơn mọi người."

 

"Tuy Kho Hàng Tuỳ Thân có giới hạn khoảng cách, nhưng thị trường giao dịch thì không, tôi có thể dùng cách giao dịch để chuyển vật tư cho mọi người."

 

"Đúng nhỉ!" Vẻ mặt căng thẳng của Tả Thần chợt thả lỏng: "Vẫn là đầu óc của chị Tùy nhanh nhẹn."

 

Thẩm Úc tiếp lời Tùy Thất: "Tuy thành viên cùng đội không thể giao dịch với nhau, nhưng, kiểu gì cũng sẽ chạm mặt những người chơi khác, đến lúc đó…"

 

Cậu ta không nói hết, ánh mắt lướt qua ba đồng đội.

 

Tùy Thất: "Dụ dỗ này."

 

Tả Thần: "Lợi dụng này."

 

Thẩm Úc: "Uy h.i.ế.p này."

 

Muội Bảo: "Rắc một cái này."

 

"Không được!" Ba người đồng thanh nói.

 

Tùy Thất dặn dò: "Có thể bẻ này bẻ nọ, nhưng chú ý lực tay."

 

Thẩm Úc bổ sung: "Giết hại người chơi khác, bản thân cũng sẽ bị loại."

 

Muội Bảo đổi giọng: "Vậy thì em chỉ bẻ một chút thôi."

 

Muội Bảo đổi giọng: "Vậy thì em chỉ bẻ một chút thôi."

 

Vật tư không đợi người, bốn người đạt chung nhận thức, sau đó vui vẻ ngắt liên lạc, bắt đầu hành động.

 

Loading...