Bùi Ngọc Ngưng suy nghĩ lại tất cả những thông tin hữu ích mà bà đã nghe được từ tiếng lòng của An Linh từ đầu đến giờ, và có thể rút ra những thông tin chắc chắn như sau:
1. An Linh cho rằng thế giới này là một cuốn tiểu thuyết, nam chính là Cố Thần Minh, nữ chính là Thu Niệm.
2. Bản thân An Linh là nữ phụ độc ác, và cô đang duy trì nhân cách "kẻ theo đuổi mù quáng" này để gây cản trở cho tình cảm của nam nữ chính.
3. An Linh một mặt phải gây cản trở cho tình cảm của nam nữ chính, một mặt lại phải để hai người họ quen biết nhau. Câu nói không nghe rõ vừa rồi dường như chính là nguyên nhân An Linh phải làm như vậy. Chỉ là nguyên nhân này có lẽ liên quan đến một bí mật nào đó không tiện để người khác biết.
4. An Linh có thể tái sinh cũng là vì để thúc đẩy nam nữ chính quen biết.
Mặc dù Bùi Ngọc Ngưng cảm thấy việc họ đang sống trong một thế giới tiểu thuyết là một chuyện rất hoang đường, nhưng những gì xảy ra trên người An Linh đã quá mức kỳ lạ rồi. Bà cũng chỉ có thể ôm thái độ thà tin là có còn hơn không để đối mặt với tất cả những chuyện này.
Xem ra bộ phim này không nhận cũng không được.
[Thật ra kịch bản của bộ phim này cũng ổn, sau khi chiếu thành tích cũng không tệ. Thu Niệm đóng vai nữ chính cũng rất xuất sắc. Tốt nhất vẫn là để Thu Niệm nhận vai nữ chính. Nhưng như vậy thì mình lại rất khó xử.]
[Nếu mình là kẻ theo đuổi mù quáng của Cố Thần Minh, vậy thì mình chắc chắn sẽ không từ bỏ cơ hội được đóng phim cùng hắn ta. Nhưng mình tạm thời còn không thể nhận việc được, khoảng thời gian này mình phải ở nhà!]
[Đúng rồi, mình có thể gây sự vô cớ một chút, nói là không muốn đóng phim cùng Thu Niệm, chỉ muốn tự mình nhận vai nữ chính để đóng cặp với Cố Thần Minh. Trước hết cứ làm cho mẹ tức giận, mẹ chắc chắn sẽ không làm theo ý mình.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-165-co-the-tot-dep-duoc-nua-khong.html.]
Bùi Ngọc Ngưng: [Thật sự không cần đâu...]
Thế là, trước khi An Linh kịp mở miệng, Bùi Ngọc Ngưng đã ra đòn phủ đầu.
"Mặc dù ý của bên đạo diễn là vậy, nhưng mẹ cảm thấy nếu làm như vậy, dư luận bên ngoài chắc sẽ không hay cho lắm. Cá nhân mẹ vẫn kiến nghị hai đứa tạm thời không nên vào cùng một đoàn phim.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Hơn nữa, con không phải nói năm nay sẽ ở nhà ăn Tết sao? Bộ phim này mà quay là phải quay đến sang năm, cảm giác vẫn là để Tiểu Niệm đi thì thích hợp hơn."
An Linh: ... Sao mẹ lại dự đoán được cả dự đoán của con vậy.
[Nhưng mình mà đồng ý như vậy có hơi OOC không nhỉ? Hay là cứ mỉa mai một chút cho đúng vai.]
"Mặc dù con thật sự rất muốn đóng phim cùng anh Thần Minh, nhưng nếu mẹ đã nói như vậy rồi, con còn có thể không nghe sao."
An Linh bĩu môi, lộ ra một ánh mắt vừa phòng bị lại vừa có chút cảnh cáo nhìn về phía Thu Niệm.
"Vai diễn có thể nhường cho cậu, nhưng anh Thần Minh thì tôi sẽ không nhường đâu. Quay phim thì phải tập trung quay phim, nếu để tôi biết cậu quyến rũ anh ấy, tôi sẽ không tha cho cậu đâu, biết chưa?"
An Linh nói xong liền chờ đợi câu trả lời của Thu Niệm và sự chỉ trích của Bùi Ngọc Ngưng. Kết quả đợi nửa ngày, cả hai người đều không có phản ứng gì.
[Sao hai người họ không mắng mình nhỉ?]
Bùi Ngọc Ngưng và Thu Niệm: Phải kiên trì! Không được cười!