Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận Mệnh - Chương 206: Từ đầu đến cuối toàn là lừa gạt

Cập nhật lúc: 2025-06-26 01:26:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn An Linh, cứ ngỡ mình là người duy nhất biết chuyện, chỉ nghĩ rằng tuyệt đối không thể để An Quân cứ thế bỏ qua cho họ. Cô liền trực tiếp lên tiếng:

"Anh hai, em nghĩ vẫn nên báo cảnh sát thì hơn. Cô ta cứu anh một lần, anh cũng cứu cô ta một lần, coi như huề nhau. Phần còn lại cứ giao cho pháp luật phán quyết, phải chịu trách nhiệm gì thì chịu trách nhiệm đó.”

"Không được!” Đồ Mộ Mộ lập tức hét lên, mắt đỏ hoe.

"An Quân, xin anh đừng báo cảnh sát. Em không muốn rời xa anh. Không phải anh đã nói vì báo đáp em mà chuyện gì anh cũng sẵn lòng làm sao? Sao bây giờ lại nuốt lời?”

Đồ Mộ Mộ lấy ra miếng ngọc bội đang đeo trên cổ cho An Quân xem.

"Anh xem, đây là thứ anh đã tận tay đưa cho em. Em đã cõng anh đi mấy tiếng đồng hồ mới cứu anh từ trên núi xuống. Sao có thể nói huề là huề được? Nếu không có em, anh đã mất mạng từ lâu rồi. Anh không thể đối xử với em như vậy!”

An Quân nhìn miếng ngọc bội, lại nghĩ đến cô bé gầy yếu nhưng kiên trì đã cứu mình ra khỏi núi mười ba năm trước, nghĩ đến sự dịu dàng khi cô bé ấy chạm vào đầu mình, lòng anh lại một lần nữa tràn ngập cảm xúc giằng xé.

An Linh nghe lời Đồ Mộ Mộ nói, cứ cảm thấy có gì đó không ổn. Đặc biệt là khi cô phát hiện ra bà Diệp Lệ San đã lộ vẻ kinh ngạc khi thấy Đồ Mộ Mộ lấy miếng ngọc bội ra, cảm giác này lại càng mãnh liệt hơn.

[Cõng đi mấy tiếng đồng hồ?]

[Chờ đã, Đồ Mộ Mộ có thật sự cõng nổi An Quân không?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-206-tu-dau-den-cuoi-toan-la-lua-gat.html.]

[Không đúng, hình như mình đã bỏ qua một vấn đề. Đồ Mộ Mộ hình như bằng tuổi anh hai mà? Cô ta cõng nổi anh hai sao?]

[Kể cả có cõng nổi, cũng không thể nào cõng liền mấy tiếng đồng hồ được!]

Mười ba năm trước, Đồ Mộ Mộ cũng mới mười hai tuổi. Vì An Quân vốn tương đối gầy gò và ở tuổi đó, một đứa trẻ cõng một bạn đồng trang lứa cũng không có gì là quá sức, nên An gia chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề liệu Đồ Mộ Mộ có cõng nổi An Quân hay không.

Nhưng bây giờ nghe An Linh nói vậy, dường như đúng là có chút kỳ lạ.

An Quân quả thực đã từng đề cập rằng anh cảm thấy lúc đó mình đã được cõng đi rất lâu, có thể là một hai tiếng đồng hồ. Khi đó anh còn nhỏ lại đang trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, cảm giác về thời gian không nhất định chính xác. An gia vẫn luôn nghĩ rằng hoặc là An Quân cảm giác sai, hoặc là người cứu anh lớn hơn anh rất nhiều. Khi biết thân phận của Đồ Mộ Mộ, họ vẫn luôn nghĩ là trường hợp đầu tiên.

Nhưng bây giờ, Đồ Mộ Mộ lại cũng nói mình đã cõng An Quân mấy tiếng đồng hồ, điều này không thể không khiến người ta để ý.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Còn An Linh, tuy tối nay đã gặp và biết mặt Đồ Mộ Mộ, nhưng cô vốn không nghĩ đến việc phải điều tra xem cô ta có thật sự là ân nhân cứu mạng của An Quân hay không. Bởi vì trong nguyên tác hoàn toàn không có một chi tiết nào về sự thật giả của việc này, An Linh cứ ngỡ thân phận của Đồ Mộ Mộ đã là chuyện ván đã đóng thuyền!

Cô vội vàng mở lại công cụ kiểm tra nhân vật.

[Để mình tìm xem... Không có? Sao lại không có?]

[Đúng là mười ba năm trước rồi, nhưng trong thông tin của Đồ Mộ Mộ hoàn toàn không có đoạn kinh nghiệm đã cứu An Quân!]

 

Loading...