[Miếng ngọc bội đó cũng không phải của cô ta, mà là cô ta trộm của chị họ mình!]
An Linh hét lên trong lòng mấy câu đó rồi im bặt, có lẽ là đang tiếp tục tra cứu thông tin khác.
Mà An gia đã hoàn toàn bị tin tức này làm cho kinh ngạc. Đặc biệt là An Quân, cú sốc này đối với anh còn lớn hơn cả việc biết Đồ Mộ Mộ và Vu Như Sóc cấu kết lừa gạt mình.
Lúc này, anh dường như không còn nghe thấy tiếng ồn ào của Đồ Mộ Mộ nữa. Trong đầu anh chỉ liên tục lặp lại hai câu nói của An Linh: ngọc bội là Đồ Mộ Mộ trộm của chị họ?
Vậy nên, người đã cứu mình năm đó, vốn không phải cô ta, mà là chị họ của cô ta?
[Chị họ cô ta tên là Đồ Lan, năm 16 tuổi vì không có người giám hộ nên được cha của Đồ Mộ Mộ nhận về nuôi. Nhưng thực chất cũng chỉ ở nhà cô ta một năm, vì năm thứ hai, cha cô ta qua đời vì cứu người vợ bị đuối nước, và Đồ Lan cũng bị đuổi ra khỏi nhà.]
[Đối với một người đột nhiên xuất hiện trong nhà để chia sẻ tình thương của gia đình, Đồ Mộ Mộ tự nhiên không chào đón. Khi đó cô ta cũng chỉ là một cô bé, có suy nghĩ như vậy cũng là bình thường. Nhưng Diệp Lệ San cũng coi Đồ Lan là một gánh nặng, thường xuyên trước mặt Đồ Mộ Mộ mà châm chọc, mỉa mai, và chèn ép Đồ Lan mọi lúc mọi nơi.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-duoc-tieng-long-cua-thien-kim-gia-an-dua-cai-bien-van-menh/chuong-207.html.]
[Đặc biệt là khi Đồ Mộ Mộ phát hiện ra thái độ của mình với Đồ Lan càng tệ, thì mẹ dường như lại càng đối xử tốt với mình hơn. Cô ta tự cho rằng đã tìm ra cách để lấy lòng người lớn. Không chỉ hùa theo mẹ mắng Đồ Lan là kẻ ăn bám, là cái gai trong mắt, không cho Đồ Lan chạm vào đồ đạc trong nhà, mà ngay cả những thứ Đồ Lan tự mang đến, chỉ cần Đồ Mộ Mộ thích là đều phải chiếm đoạt.]
Người An gia càng nghe, ánh mắt nhìn mẹ con họ càng trở nên tồi tệ.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: https://www.facebook.com/meoghientruyen/ liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Đôi khi, trẻ con không hiểu biết nhiều. Cách chúng đối xử với người khác phần lớn là do ảnh hưởng từ người lớn. Đồ Mộ Mộ đối xử với Đồ Lan như vậy, chắc chắn là kết quả của sự dung túng, thậm chí là thúc đẩy từ Diệp Lệ San.
[Miếng ngọc bội này cũng vậy. Nhưng khác là, những thứ khác Đồ Lan đều không phản kháng, duy chỉ có miếng ngọc bội này Đồ Lan không chịu đưa, nói rằng đây là của người khác tạm thời gửi ở chỗ cô, nên không thể đưa cho Đồ Mộ Mộ. Đồ Mộ Mộ thấy Đồ Lan quý trọng miếng ngọc bội như vậy, biết chắc đây là đồ tốt, liền nhân lúc Đồ Lan không có ở đó mà trộm đi.]
[Khi Đồ Lan phát hiện và nghi ngờ Đồ Mộ Mộ, cô ta nhất quyết không thừa nhận. Và Diệp Lệ San, người vốn chẳng bao giờ quan tâm đến con gái, lại đứng về phía Đồ Mộ Mộ trong những lúc như thế này. Bà ta trong lòng cũng biết rõ chắc chắn là Đồ Mộ Mộ đã trộm, nhưng vẫn chọn cách tát Đồ Lan một cái, dọa rằng nếu còn làm ầm lên thì hãy cút khỏi nhà họ.]
[Nực cười hơn là, Đồ Mộ Mộ lại coi miếng ngọc bội này như là bằng chứng cho việc mẹ cô sẵn lòng quan tâm và đứng về phía mình, nên đã luôn cất giữ nó cẩn thận.]
An Quân sau khi biết được sự thật, chỉ cảm thấy cả đời này mình chưa bao giờ phẫn nộ đến thế.
Anh nhìn Đồ Mộ Mộ vẫn đang dùng miếng ngọc bội để giả mạo thân phận, cố gắng làm anh tha thứ. Anh gằn từng chữ hỏi: "Năm đó, có thật là cô đã cứu tôi không?”