Nam sinh áo hiệu  tình nguyện: “Đi thôi,  thôi.”
Giữa trưa, Vệ Độ Ảnh và   ở  phòng y tế, chia  hai gói bánh quy và nước, qua loa ăn một bữa.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Trong lúc đó, mấy   thảo luận xem lát nữa sẽ  .
Trở  phòng thiết  là  cần thiết, nếu  cứu viện,  thì ở cùng với bộ đội chắc chắn sẽ an  hơn, hoặc là  đến những nơi dễ thấy hơn.
“Đi đến nhà ăn lớn nhất ,   ai thì  đến đài thiên văn.” Vệ Độ Ảnh dùng đầu ngón tay trái lướt qua hai tọa độ  bản đồ trường, tay  vẫn  nhúc nhích cắm trong túi.
Những  khác cảm thấy  thể.
Mải mê thảo luận, mấy   chú ý đến Khương Dĩ Nha  giường khẽ động hàng mi cong vút, từ từ tỉnh .
Cô chống tay  dậy, mái tóc đen rối tung phía  đầu, trong tầm  còn  mơ màng, cô  lúc  thấy Vệ Độ Ảnh đang  lưng về phía   xổm xuống buộc dây giày.
Khương Dĩ Nha mơ hồ nhớ rõ Bùi Tinh Hằng mặc đồ màu đen.
Cô liền nhấc chân dẫm lên vai đối phương, còn  chút khách khí dùng lòng bàn chân nghiền nghiền: “Bùi Tinh Hằng,   gì mà ép em uống thuốc đắng như !”
Mấy nam sinh khác  thấy tiếng oán giận nũng nịu đều sững .
Họ  Khương Dĩ Nha đột nhiên tỉnh ,    Vệ Độ Ảnh đang  xổm  mặt đất.
Phản ứng đầu tiên của họ hóa   là    mắng chửi mà vẫn dễ  như ?
Giọng thiếu nữ mang theo vẻ mềm mại của   tỉnh ngủ,  thật êm tai.
Sự im lặng trong phòng khiến những  chậm tiêu mới nhận  điều bất thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-10.html.]
Người  chân từ từ xoay  , lộ  một khuôn mặt  mấy xa lạ.
Sắc mặt Khương Dĩ Nha trong nháy mắt trắng bệch.
Sao…… Sao  là Vệ Độ Ảnh?
Cô  , là bạn trai của bạn cùng phòng.
Trầm mặc ít , cảm giác tồn tại cũng  mạnh mẽ,   đang  thêm, thì cũng đang  đường   thêm.
 đối với Khương Dĩ Nha mà   chỉ  .
Cô tận mắt  thấy  trong con hẻm tối tăm chẳng hề che giấu sự tàn nhẫn, đánh ba gã hung hãn lớn tuổi hơn  đến mặt đầy máu, cũng  thấy  mặt  biểu cảm kết liễu mạng sống của một con mèo hoang   gãy xương  ngừng thổ huyết.
Khương Dĩ Nha chỉ cảm thấy trong đầu một trận choáng váng dữ dội, cô cố gắng rụt chân  , nhưng  run rẩy đến mức một chút cũng  dám cử động.
Cô  cảm thấy xương cốt  cứng hơn con mèo hoang  bao nhiêu.
Khương Dĩ Nha sợ hãi, tất cả   đều nhận  điều đó, Vệ Độ Ảnh ở gần cô nhất  bỏ sót bất kỳ  đổi nào của cô, mím chặt khóe môi  trắng .
Anh chỉ ngước mắt  Khương Dĩ Nha một cái, như  bỏng, nhanh chóng xoay  ánh mắt, cụp hàng mi dài xuống, khô khốc ném  mấy chữ: “Bùi Tinh Hằng  ở đây.”
Là đáp  câu    của cô.
Càng giống như một loại ghen ghét ngấm ngầm mãnh liệt.
Bùi Tinh Hằng  ở đây.
Cho nên   vốn  bảo vệ  em,  thực sự  thể bảo vệ em chính là .
Đáng tiếc Khương Dĩ Nha vẫn còn đang trong cơn hoảng sợ, chẳng nhận  điều gì.