“Tiểu thư thiên thần,  bây giờ em mới đến,  còn tưởng em định bỏ mặc  một  rời  đấy.” Anh vẫn mặc bộ quần áo rách tả tơi từ hôm qua, chỉ cần cử động là quần áo  rách thêm, hai điểm hồng nhạt ẩn hiện.
Chiếc rọ mõm thì   đeo  ngay ngắn, dây da màu đen siết chặt  làn da trắng lạnh, hằn lên những vệt đỏ nhạt.
Như một món quà  gói ghém lung tung rối loạn nhưng  thắt dải lụa tinh xảo, lặng lẽ tỏa  sức quyến rũ.
Chống cự  , một chút cũng  chống cự nổi.
Từ sáng đến giờ vẫn  ăn gì, Khương Dĩ Nha tùy tiện đánh giá chiếc bánh kem nhỏ ngon miệng  mặt.
Tây Minh Kỳ hài lòng với phản ứng thẳng thắn của cô, vươn hai tay   tư thế như   ôm.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Sao  vẫn còn đeo cái  ?” Khương Dĩ Nha  tới, chọc chọc  chiếc rọ mõm  mặt .
“Ừm… Anh  chắc vết thương chuyển biến   thể kích hoạt virus xác sống  , lỡ như hôm qua    sạch sẽ thì   ? Đành  phiền tiểu thư thiên thần xem giúp   nữa.” Tây Minh Kỳ ngẩng đầu  nũng.
Bàn tay   lớn, hai tay mở  đặt ở hai bên sườn, dễ như trở bàn tay  ôm trọn vòng eo thon thả của Khương Dĩ Nha.
Một  , một  , tư thế vô cùng  mật.
“Vậy  từ từ nhé… nhanh thôi.” Khương Dĩ Nha gật đầu lia lịa, gần như  c.h.ế.t đuối giữa biển sâu màu lam, hai tay bám  cánh tay mạnh mẽ của , vô thức vuốt ve, tham lam  hấp thu nhiều hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-115.html.]
“Như  hình như   tiện cho lắm.” Tây Minh Kỳ chống   dậy,  hình nam tính vốn đang gò bó lập tức vươn , mang đầy tính xâm chiếm bao trùm lấy thiếu nữ nhỏ nhắn xinh   mặt.
Màu hồng nhạt xinh  như lớp dâu tây phết  bơ mời gọi   thưởng thức, mời gọi Khương Dĩ Nha nếm thử.
“Khụ khụ…” Không  là đụng  vết thương ở  đó, Tây Minh Kỳ ho khan khe khẽ, cơ thể lay động   vững.
Bàn tay  đặt  eo Khương Dĩ Nha cũng  hề buông , mà ôm cả cô cùng ngã  trong xe.
Khương Dĩ Nha còn  kịp phản ứng với “dâu tây phết bơ” thì  vùi  lồng n.g.ự.c rộng lớn, rắn chắc. Giữa những  thở phập phồng  là hormone nam tính, mùi hương thơm ngát như sóng biển đột nhiên dâng trào, mãnh liệt ập  cơ thể.
Tây Minh Kha đang ẩn  trong bóng tối cố gắng kìm nén  thở, cố gắng  để  thở quá dồn dập, nặng nề, để  giống một kẻ biến thái.
  như mong ,  càng  kiểm soát, lồng n.g.ự.c  càng lúc càng căng tức, phập phồng  ngừng.
Cảm giác cộng hưởng truyền đến tất cả những cảm xúc dù là nhỏ nhặt nhất,  thậm chí còn cảm nhận  cảm giác tê dại khi  thở của thiếu nữ phả lên n.g.ự.c .
Rõ ràng trong lòng  chẳng  gì cả, nhưng   như thể chính  đang ở trong  cảnh đó, linh hồn và cơ thể tách rời, kích thích đến mức da đầu  thực sự tê dại.
…
“Xin mời thưởng thức  .” Tây Minh Kỳ thuận thế nắm lấy một bàn tay Khương Dĩ Nha, đưa về phía cơ bụng .
Chỉ là còn  thực hiện , hai    Việt Ý vô tình, thô bạo mà kéo .