Còn về  bé Tạ Chu cũng ở trong phòng – tự nhiên là   lơ  .
Lúc Khương Dĩ Nha  thấy loại lời đồn thái quá , liền vô cùng cạn lời.
Họ chỉ là cảm thấy mới đến một nơi xa lạ, tách  thì  an , hơn nữa cũng chỉ ở  vài ngày, nên mới chọn ở cùng một chỗ.
…
Buổi chiều, Khương Dĩ Nha và   định bụng  chợ đen dạo một vòng, tìm linh kiện  thế cho xe RV.
Trước khi xuất phát, Việt Ý, Tây Minh Kha và Tạ Chu  Khương Dĩ Nha cùng  đuổi  ngoài.
“Các  ở bên ngoài chờ  một chút!”
Ba   hiểu tại , nhưng rèm trong phòng giam   kéo ,   thấy gì cả.
Họ đành  ngoan ngoãn  nghiêm bên ngoài phòng giam.
Tây Minh Kha đợi một lát, như  hội chứng tăng động, sờ chỗ , ngó chỗ , cuối cùng  nhịn   cong  gõ gõ  mấy thanh sắt: “Tiểu thư thiên thần,     giúp ?”
“Không  !” Giọng  trong trẻo của Khương Dĩ Nha từ bên trong truyền .
Lại qua vài phút, tiếng động sột soạt mới dừng .
Rèm “Soạt” một cái  kéo , Khương Dĩ Nha   một bộ quần áo khác xuất hiện  mặt ba .
Nửa   cô mặc chiếc áo hoodie màu tím nhạt của Tây Minh Kha, nửa   thì mặc chiếc quần dài bó sát, đến cả tất cũng đổi sang loại cao cổ. Cả  trừ gương mặt nhỏ nhắn  thì  hề để lộ chút da thịt nào,   khác với vẻ tùy ý thường ngày của cô trong chiếc xe RV.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-132.html.]
Vì trời còn  lạnh, cô cũng  cần xuống xe g.i.ế.c xác sống, cho nên Khương Dĩ Nha  giờ đều thích mặc thế nào thì mặc thế .
Đã quen  cô mặc đủ loại váy, để lộ hai cánh tay trắng hồng, chợt  thấy cô ăn mặc kín mít như , cả ba  Việt Ý đều  phản ứng kịp.
Chiếc áo hoodie phong cách bạn trai rộng thùng thình  tay áo  dài, Khương Dĩ Nha duỗi thẳng tay   mà vẫn còn thừa  một đoạn, trông như một con ma nhỏ màu tím.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Đáng yêu đến nổ tung!
Tây Minh Kha   mà còn nhịn  nữa chứ?
Anh một bước dài xông lên, hai tay ôm lấy chân cô, liền bế bổng cô lên cao.
Còn xoay mạnh ba vòng lớn nữa!
Khương Dĩ Nha hét lên một tiếng kinh ngạc ngắn ngủi, tay áo quá dài vung vẩy chống lên vai : “Tây Minh Kha, mau thả em xuống!”
Tây Minh Kha ôm chặt cô  buông tay, đầu như một chú chó lớn cứ dụi dụi lung tung  bụng cô: “Không buông,  buông, tiểu thư thiên thần thật là phạm quy quá .”
“Phạm quy cái gì chứ, em rõ ràng là đang bảo vệ chính .” Chợ đen  đông mắt nhiều, khó tránh khỏi va chạm với  lạ, mà dị năng của cô  vô cùng đặc thù, để giảm bớt những phiền phức  cần thiết, mặc như  là  nhất .
Khương Dĩ Nha dùng sức đẩy mặt , nhưng cho dù đẩy mặt  đến biến dạng, tên con lai c.h.ế.t tiệt  vẫn  như thường.
“Em   khiến  khó xử quá.” Tây Minh Kha  đẩy  liền bĩu môi,  năng  rõ ràng: "Càng thích tiểu thư thiên thần hơn thì    bây giờ?”
Cô thế mà  mặc quần áo của !
Trên    nhuốm mùi của .
Vì để tiện lợi, trong  thời gian , quần áo của hai  em song sinh đều mặc chung với , theo lý mà  thì   khó phân biệt của ai với ai.