Tạ Chu  những  thể cất đồ vật   gian của , mà còn  thể dịch chuyển tức thời đồ vật đến nơi khác, dĩ nhiên  cách   giới hạn.
Trước mắt, dịch chuyển trong phạm vi 10 mét  thành vấn đề.
Dùng để theo dõi thì quá đủ.
“Phải , ông   ?” Khương Dĩ Nha nắm c.h.ặ.t t.a.y Tạ Chu,  về phía Ngô Bồi Lợi vẫn còn đang lải nhải.
Ngô Bồi Lợi nào dám   chứ?
Nếu   mất , đến lúc Việt ông chủ trở về nhất định sẽ g.i.ế.c !
Ngô Bồi Lợi đành  lắp bắp nắm lấy tay  của Tạ Chu.
…
Tây Minh Kỳ  khi dùng tốc độ nhanh nhất đăng xong nhiệm vụ ở đại sảnh, cũng   về tìm Khương Dĩ Nha và  , mà chạy về một hướng khác.
Cách đây  lâu,  thông qua cảm ứng chung   đám đuôi bám theo  bọn họ  xuất hiện trong căn cứ.
 là âm hồn  tan.
Lần   đến  ít, một  Tây Minh Kha  cách nào giải quyết, cho nên Tây Minh Kỳ  thể  kiếm cớ  ngoài hỗ trợ.
“Em cũng vô dụng quá đấy.” Tây Minh Kỳ đánh gục một tên,  thèm  đầu  mà buông lời châm chọc.
“Rõ ràng là hôm    xử lý sạch sẽ dấu vết.” Tây Minh Kha vặn gãy cổ một tên khác, từ chối nhận trách nhiệm.
Xung quanh họ  hơn chục  vây lấy, giờ  gục ngã hơn một nửa, chỉ còn  bốn kẻ ngoan cố bám trụ.
 bốn   cũng là bốn kẻ  vũ lực cao nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-146.html.]
Trong đó, gã đàn ông đầu trọc cầm đầu buông lời tàn nhẫn với hai : “Số 1, Số 2, đừng  giãy giụa vô ích nữa, dù sống  chết, các  đều là tài sản của công ty, ngoan ngoãn theo  trở về .”
Ở công ty, bọn họ   tên, chỉ  một danh hiệu đơn giản.
“Số Một,   tai nạn xe cộ trọng thương đến nay  lành, cùng với Số Hai đang hấp hối giãy giụa,  bằng ngoan ngoãn bó tay chịu trói, còn  thể bớt  thương một chút, tiết kiệm thời gian cho cả hai bên.” Gã đầu trọc miệng thì gọi Tây Minh Kỳ, nhưng   tai nạn xe lúc đó  là Tây Minh Kha.
Kể cả khi dùng danh hiệu, gã đầu trọc cũng  thể phân biệt  họ, hoặc  đúng hơn là lười phân biệt.
Tây Minh Kỳ: “Em   thấy tiếng chó sủa ?”
Tây Minh Kha: “Nghe thấy, ồn ào quá.”
Hai  em song sinh đột nhiên  mặt về phía gã đầu trọc, cả hai đồng thời đưa tay sử dụng dị năng hệ băng.
Trong phút chốc, hai bên  thể gã đầu trọc  đông cứng  với tốc độ mắt thường  thể thấy !
“Không…  các   thể còn…” Lời   kịp  hết,   băng giá   đông cứng thành một bức tượng băng.
Hắn đến c.h.ế.t cũng  hiểu, vì  hai  em song sinh  trọng thương nhiều   những  lay lắt chờ chết, mà thậm chí còn khôi phục dị năng nhanh đến .
Giải quyết xong gã đầu trọc, ba kẻ còn  cũng chẳng đáng sợ.
Không lâu ,  mặt đất   thêm ba bức tượng băng.
Tây Minh Kỳ nhanh chóng liếc  thời gian, cố ý để lộ chiếc vòng tay  cổ tay: “Anh   đây.”
“Em sẽ xử lý sạch sẽ chỗ .” Tây Minh Kha vẻ mặt đầy oán niệm, chiếc vòng tay hôm qua  còn  đeo nóng tay,  rạng sáng   Tây Minh Kỳ cướp  .
Tây Minh Kỳ: “Đừng để  khác  thấy.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Tây Minh Kha: “Tuyệt đối sẽ giấu kỹ  phận.”