Nghe Nói Bạn Trai Tôi Đã Mất Khi Mạt Thế Đến - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-06-11 02:47:10
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quan Dũng Sơn lập tức rú lên một tiếng thê lương, đồng thời cũng chọc giận.

Rõ ràng thương nặng, nhưng vẫn còn sức một tay nhấc bổng Vệ Độ Ảnh lên, hung hăng đá mấy phát Cố Túng.

Đây chính là sự chênh lệch giữa năng lực đặc biệt và thường.

Quan Dũng Sơn cúi đầu nhổ một bãi nước bọt, dẫm lên vệt máu, từng bước tiến về phía Vệ Độ Ảnh: “Vệ Độ Ảnh, mày vẻ hùng .”

Hắn sắp tức nổ phổi.

Năm bảy lượt kẻ phá đám chuyện của .

“Rõ ràng thích Khương Dĩ Nha chết, mà đến hó hé cũng dám. Mày xem tận thế, cô đến sự tồn tại của một kẻ như mày ?”

Quan Dũng Sơn vẻ mặt châm chọc, công khai bóc trần những tâm tư thầm kín của Vệ Độ Ảnh cho cả thiên hạ .

“Bốp!” Một cú đánh nặng đến ê cả răng.

Vệ Độ Ảnh hung hăng đ.ấ.m cho Quan Dũng Sơn một cú.

Quan Dũng Sơn đánh lệch cả đầu, vài giây mới phun một ngụm máu, bên trong còn lẫn mấy mảnh răng vỡ.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

“Làm lắm Vệ Độ Ảnh, tao thật sự coi thường mày .” Quan Dũng Sơn tức quá hóa , nhếch môi để lộ hàm răng dính đầy máu: "Hôm nay tao sẽ ở mặt mày thích, từ từ nghiền nát xương cốt của mày, chà đạp mày lòng bàn chân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-48.html.]

“Mày chỉ những lời vô nghĩa đó thôi ?” Vệ Độ Ảnh một nữa lao lên tấn công.

Hai đánh túi bụi, quyền nào quyền nấy thấm da thịt.

Miệng Quan Dũng Sơn cũng ngơi nghỉ, hết lời chế giễu: “Gần đến tận thế, mày cũng giống như một con chó, mắt trông ngóng chạy tới cứu cô . Để chúng xem mày nhận cái gì? Không gì cả! Mày cho rằng cô sẽ coi trọng mày ? Mày cũng xứng , Vệ Độ Ảnh!”

“Mày sợ nhiễm bệnh biến dị sẽ hại đến cô , cô tấm lòng khổ sở của mày ? Kẻ đáng thương nhỏ bé của chúng thật sự cầu báo đáp nhỉ!”

“Mày cho rằng Bùi Tinh Hằng c.h.ế.t thì sẽ đến lượt mày ? Mày chỉ là một kẻ nhu nhược, một thứ vô dụng, đến cả ghen cũng , đồ ngu! Thằng khốn Cố Túng còn khí phách hơn mày một chút, ánh mắt nó Khương Dĩ Nha hề trong sạch , mày nên móc mắt nó .”

“Nói gì chứ Vệ Độ Ảnh, phản bác ?”

Vệ Độ Ảnh thêm một lời nào nữa.

Bất kể đánh văng bao nhiêu , đều gắng gượng dậy, loạng choạng che chắn mặt Khương Dĩ Nha, để tâm đến việc thêm bao nhiêu vết thương thảm thiết.

Lại một nữa ném xa, trong lòng Quan Dũng Sơn chút e dè.

Hắn sờ lên vết thương mới cổ do Vệ Độ Ảnh gây đang rỉ máu, quyết định giải quyết Vệ Độ Ảnh.

“Có một điều tao sai , kiếp mày là chó, mày là một con sói cắn .” Quan Dũng Sơn một tay siết chặt cổ Vệ Độ Ảnh, định bóp nát xương cổ .

Sắc mặt Vệ Độ Ảnh đỏ bừng lên, cảm giác ngạt thở ập đến, ngay lúc giác quan như tước đoạt, ánh mắt châm chọc của Quan Dũng Sơn vẫn còn đó, chói lòa.

Mày đến c.h.ế.t cũng dám Khương Dĩ Nha thêm một nào nữa.

Loading...