Như thể  qua  lâu,  như chỉ mới qua vài giây, Khương Dĩ Nha cảm thấy hai chân  mềm nhũn, xương cốt như   ngâm mềm trong hương vị ngọt ngào say đắm lòng .
Vệ Độ Ảnh nhanh tay lẹ mắt vớt lấy cô, hai tay ôm eo nhẹ nhàng đặt cô lên bệ cửa sổ.
Khương Dĩ Nha vẫn còn chút choáng váng mơ màng, mái tóc đen xõa bên má,  cho gương mặt nhỏ nhắn càng thêm kiều diễm: “Sao…  ?”
“Như   đỡ hơn ? Sẽ  mệt lắm.” Cơ thể Vệ Độ Ảnh chen  giữa hai chân thiếu nữ, tay hờ hững đỡ eo cô.
Bây giờ cô  thể dùng tư thế từ  cao  xuống để thưởng thức .
Đây nào  sợ cô mệt, là   sự căng thẳng mà cô che giấu, nên mới giao quyền chủ động  tay cô.
Khương Dĩ Nha xem  hiểu ngôn ngữ cơ thể của .
Lá gan lập tức phình to : “Vậy  đừng cử động nhé.”
Cô vươn hai tay vòng qua cổ Vệ Độ Ảnh, kéo   gần phía , đồng thời cúi đầu từ từ áp trán  lên.
Hơi thở của hai  như kẹo bông gòn nở phồng, tràn ngập vị dâu tây ngọt ngào.
Tầm mắt Vệ Độ Ảnh  tự chủ  mà dừng   đôi môi đang từ từ tiến  gần của cô, trái tim bắt đầu đập loạn xạ.
Ngay khoảnh khắc sắp chạm , Khương Dĩ Nha nghiêng đầu một cái, đôi môi mềm mại cọ qua vành tai ,  nửa dựa  vai .
“Thật thoải mái.” Cô khẽ nhắm mắt, cả giọng  đều lộ rõ vẻ hưởng thụ, thỏa mãn.
Cảm giác như đang ôm một chiếc gối ôm siêu to,   loại lông xù, nhưng cơ bắp  đàn hồi, cảm giác an  tuyệt đối.
Khương Dĩ Nha  thả lỏng, ngón tay liền  yên, luôn  sờ mó lung tung.
Theo những chỗ khác  mà cô sờ qua: "hương vị” của Vệ Độ Ảnh cũng theo đó mà  đổi.
Mi mắt Khương Dĩ Nha khẽ run.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nghe-noi-ban-trai-toi-da-mat-khi-mat-the-den/chuong-65.html.]
Thế là lòng bàn tay từ từ lướt qua cơ lưng của thiếu niên, dọc theo đường xương sống lặng lẽ  xuống.
Vệ Độ Ảnh   mà chịu nổi cái  chứ?
Nắm lấy bàn tay đang  loạn của cô!
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Hửm?” Khương Dĩ Nha  rõ mà còn cố hỏi, từ khoang mũi phát  tiếng hừ khẽ mềm mại, trong mắt  là vẻ ngây thơ tò mò.
Cả  Vệ Độ Ảnh như  bốc cháy, lắp bắp nắm lấy tay cô  buông: “Lần…  .”
“A…” Khương Dĩ Nha  tình nguyện mà kéo dài giọng, vô tình  thấy con   đồng hồ.
Mười phút sắp đến !
Cô đột nhiên giật  một cái: “Vậy thôi nhé, em còn  việc    đây!”
Nói xong, cô đẩy mạnh Vệ Độ Ảnh , nhảy xuống cửa sổ  chạy   thèm ngoảnh đầu .
Bị đẩy , Vệ Độ Ảnh mím môi , sự mất mát trong mắt  hề che giấu.
Anh  tại chỗ ngẫm  cuộc đối thoại   của hai  mấy , cuối cùng rút  một kết luận.
Anh  mới  nên từ chối cô.
Cô  nhất định  vui.
…
Khương Dĩ Nha chạy một mạch đến địa điểm  hẹn, Cố Túng   ở đó.
Đeo kính gọng mạ vàng, sống mũi cao thẳng, ngũ quan tinh xảo tuấn mỹ, lúc   biểu cảm gì trông   giống  thật.
Có một thoáng mơ hồ, Khương Dĩ Nha còn tưởng rằng ông xã trong game điện thoại bước  ngoài đời thực.
Chỉ tiếc là một   như   mở miệng .